". . .", Tuấn Hàn ngước mặt lên nhìn, cậu ta khá ngơ ngác vì sao lại biết về thân chủ. Dù vậy, vì một phép lịch sự tối thiểu, cậu ta cất tiếng chào hỏi lại. Cậu ta thấy tướng tá người này khá cao ráo, mặt mày ưa nhìn nhưng sao cậu ta cứ không cảm thấy bản thân mình không có ấn tượng gì về người này cho lắm. Rồi cậu ta cũng có thắc mắc nên hỏi câu: 
- Sao mà biết tôi hay vậy? 
Người đó nhếch môi đáp lại: 
- Thì tin tức anh bỏ nhà đi bụi đấy. 
Tuấn Hàn lặng thinh, muốn đào hố trốn, nhục nhã cực kỳ. Tin bỏ nhà đi bụi đó ai ai cũng biết hết trơn hết trọi. Phải có tí mặt mũi chơ, sau đó cậu ta cũng hỏi tên của người đó, tại nãy giờ chưa hỏi tên mà nói chuyện cũng ngon nghẻ dữ lắm. 
- Tôi à? Trần Quý Quân. 
Người bạn bên cạnh của Tuấn Hàn nghe xong lời giới thiệu kia liền nói thì thầm bên tai Tuấn Hàn về điều gì đó, cậu ta nhướng mày. Bảo sao cậu ta lại không một chút thiện cảm gì. Cậu ta khẽ gật đầu rồi hời hợt đáp lại: 
- Có phải chủ nhật tuần này nhà anh tổ chức tiệc ở toà nhà Ánh Sao đúng không? 
Quý Quân nhếch mép trả lời: 
- Đúng rồi. Chắc anh có đi. 
Tuấn Hàn lạnh lùng nói: 
- Ừ. 
Ngồi nói luyên thuyên một hồi thì hắn ta rời đi chỗ khác. Tuấn Hàn cùng với người bạn đó đứng dậy chơi tiếp. Vừa chơi vừa tám chuyện, cậu ta nghe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-do-co-anh/3739648/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.