Lúc 6 giờ sáng của hôm sau, có một tiếng hét vang vọng khắp căn nhà, hét mà mấy người giúp việc đứng ngoài sân còn nghe. Cô trong phòng cũng giạt mình tỉnh dậy luôn. Trong bụng cô thầm nghĩ: "Tiếng hét của vũ trụ đúng nghĩa à?". Cô lọ mọ ngồi dậy, đi đánh răng rửa mặt rồi mở cửa tủ lấy đồng phục ra mặc. Mặc xong xuôi thì cô trang điểm nhẹ nhàng sương sương một chút, sau đó mới đi xuống. Vừa mới bước xuống lầu đã thấy Băng Huyết chống nạnh đứng đó rồi.
- Từ từ chứ mày.
Băng Huyết nghe được giọng cô thì ngước lên nhìn, tính là sẽ cằn nhằn vì nay đi học mà ngủ nướng thì vội chững lại và thay vào đó là những lời khen ngợi:
- Vẫn đẹp, nay đẹp hơn nhiều.
Cô phì cười, vỗ nhẹ vai nhỏ mà bảo:
- Khéo nịnh.
Băng Huyết phồng má đáp lại:
- Nịnh đâu. Sự thật mà.
Cô mỉm cười, nói:
- Ừm hưm. Thôi, chúng ta đi học.
Băng Huyết gật đầu. Cả hai nắm tay nhau tới chỗ xe đậu, ngồi vào rồi được bác tài xế chở đến trường. Khi đã đến nơi, Thanh Đam và Băng Huyết cùng nhau bước vào trong trường. Nãy cô có bảo với nhỏ, chỉ cái tên khốn đó cho cô biết mặt miếng. Mới đi được vài bước thì mấy học sinh gần đó đều ồ lên.
- Thanh Đam quay lại rồi. Nay nhìn khác quá!
- Ừ, tao cũng thấy gì đó lạ lạ.
Gần 7749 lời bình luận của các camera chạy bằng cơm.
Cô không để tâm những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-do-co-anh/3739639/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.