“…”
Hồ Quốc Trình bị ép lên xe, ngồi kế bên tay lái, và không quên xụ mặt để tỏ vẻ cho Kỷ Đạt xem. Cậu ta nhìn thế nào đi chăng nữa vẫn cảm thấy cái ông Kỷ Đạt này thấy ghét thật, nhưng mà mình là đàn ông, liệu Kỷ Đạt cũng không có ý đồ gì xấu xa, nên mới có lối suy nghĩ “ít nhất ăn một bữa hoành tráng cho tốn tiền ông ta” nên mới leo lên xe.
Xe chạy được nửa đường, Hồ Quốc Trình vùi đầu gửi tin nhắn, báo cho bạn cùng phòng của cậu ta biết hôm nay không ăn cơm cùng họ.
Kỷ Đạt nghĩ ngợi mãi không biết mở đầu cau chuyện như thế nào với “em vợ”, thế là buột miệng hỏi: “Điện thoại của em hiệu gì vậy.”
“X6 [Một dòng máy của hãng Nokia]”.
“Ồ, trùng hợp thật, anh gần đây cũng vừa mới tậu một con X6.”
Quốc Trình ngẩng đầu lên: “Nokia hả?”
“Không, của BMW.” Kỷ Đạt trả lời.
Sau đó, suốt quả đường dài, Quốc Trình không thèm ngó ngàng đến cái ông chủ một đêm giàu lên đó nữa.
Mười một giờ rưỡi tắt đèn, nên viết vội thêm một đoạn nữa.
* * *
Kỷ Đạt không hiểu nổi, mình đã làm lành mọi cách rồi, sao mà cái thằng Hồ Quốc Trình này không nể mặt tí nào? Để cho một người đàn ông trung niên đã 35 tuổi xuống nước hòng dò la được chút thông tin gì về anh trai nó từ miệng của một thằng con trai chưa đầy 20 tuổi, sao mà khó vậy trời.
Quốc Trình nói về X6, anh ta cũng nói về X6.
Quốc Trình nói về quái thú, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-cua-han-la-mot-mau-hong/17764/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.