*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì chỉ có hai đội, nên luật thi cũng rất đơn điệu, mỗi đội thay phiên trả lời một trăm câu hỏi, trả lời đúng được một điểm, trả lời sai không được điểm nào, hỏi hết hai trăm câu, bên nào nhiều điểm hơn thì thắng.
“Luật gì mà đơn giản dữ vậy…” Nhân lúc quản giáo tuyên bố luật thi, tôi thấp giọng lẩm bẩm.
“Cho nên trận này không cần kỹ thuật,” Chu Thành thản nhiên nhếch miệng, “Chỉ cần thẳng tiến.”
Tôi có chút căng thẳng, “Vậy hai người chắc thắng không?”
Rốt cuộc vẻ mặt Chu Thành mới thay đổi, không thể nói rõ là tức giận hay buồn cười, “Cậu gạt mình ra ngoài nhanh thật đấy.”
“Hì hì, tôi biết thân biết phận, không dám cướp đất diễn của hai người.”
Cuối cùng Chu Thành không trả lời tôi. Nghĩ cũng đúng, có thắng được hay không, phải thi mới biết.
Tôi lại đánh giá đối thủ thêm lần nữa, cứ cảm thấy mấy tên ngồi đó rất giống với mình — Tức là cùng ngồi cho đủ số, chỉ riêng Lưu Địch tọa ngay chính giữa, vẻ mặt nửa cười nửa không nhìn rất khó chịu, như thể đã nắm chắc phần thắng rồi vậy.
Lãnh đạo nhà tù ngồi xuống, trận đấu chính thức bắt đầu.
“Câu thứ nhất, đại hội đại biểu Đảng cộng sản Trung Hoa lần đầu tiên tổ chức tại đâu? A. Bắc Kinh; B. Tuân Nghĩa; C. Nam Xương; D Thượng Hải. Đội Người sắt có ba mươi giây suy nghĩ để trả lời.”
Chuyện tự ý đặt tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gian-dep-nhat-trong-lan-gio/1261893/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.