Năm mười bảy tuổi, Tiêu Tiếu đã thầm yêu Ngũ Hạnh Nguyệt rất lâu rồi.
Nhưng cậu không dám bày tỏ cảm xúc.
Vì Ngũ Hạnh Nguyệt giống như một công chúa kiêu ngạo. Đứng trước mặt cô,cậu cảm thấy mình thấp kém đến mức ngay cả bóng dáng cũng cần phải ấngiấu.
Có một lần cậu ta từng bám theo Ngũ Hạnh Nguyệt, nhìn thấycô đi vào một biệt thự ở bên hồ. Căn biệt thự đó thật ra không phải nằm ở bên hồ mà dường như còn ở chính giữa hồ.
Căn biệt thự được màuxanh của nước vây quanh. Bãi cỏ bên bờ xanh nhìn đến mức không thực,giống như màu sắc của mùa xuân, không hề giống với những cây cối pháttriển bình thường. Màu xanh thái quá tạo nên vẻ đẹp khiến lòng ngườikinh ngạc.
Tiêu Tiếu cảm thấy vẻ đẹp như thế mới phù hợp với màu xanh – cô gái có vẻ đẹp như nước.
Sau đó, cậu quay về nhà mình. Đi qua một ngõ hẻm với đầy rác rưởi, đồ dùnggia đình chồng chất trong ngõ thỉnh thoảng va vào nhau loảng xoảng, đếntrước căn phòng lụp xụp, cậu móc chìa khóa ra và có chút khó khăn khi mở cánh cửa chống trộm, sự tự ti đã đánh thẳng vào trái tim tràn đầy tìnhyêu của cậu.
Cánh cửa chống trộm đó là cách bảo vệ tốt nhất vớinhà cậu. Ai nói rằng chiếc cổng với những hàng rào sắt là kiên cố? Ở đây không có tài sản quý, không có bảo vệ, không có webcam, nhà Tiêu Tiếumột tháng còn bị cậy cửa ba lần nên đành chấp nhận tốn hơn hai nghìn tệđể mua chiếc cổng chống trộm này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-doc-tam/2779115/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.