Trong thanh âm của Kỷ Lẫm chứa đựng tình cảm sung sướng quá rõ ràng, người ở nơi đây hiển nhiên là đều có thể cảm nhận được.
Quý thị và Khúc Loan đều sửng sốt, cảm thấy hơi hoài nghi, cho rằng vịKỷ công tử này, khi nhắc đến Khúc Liễm, biểu hiện cũng quá rõ rệt rồiphải không?
Khúc Liễm nghiêm mặt, không nhịn được nhìn sang, đối diện là gương mặtmỉm cười, ánh mắt trong trẻo thích thú của thiếu niên kia, thì sắc mặtcàng cứng đờ.
Nàng thực sự không nhớ rõ hồi bé mình đã gặp cậu ta lúc nào, nhìn điệubộ của cậu ta kìa, thì chắc là không phải nói dối đâu nhỉ!
Bấy giờ, liền nghe được Quý thị ngạc nhiên nói:
- Hóa ra là còn có chuyện này, chẳng lẽ là Kỷ công tử nói lúc...
Hình như nghĩ đến việc gì đó, sắc mặt của bà có phần ảm đạm hẳn.
Nếu bà nhớ không lầm, theo lời Kỷ Lẫm là chuyện xảy ra vào năm trượngphu còn tại thế nhậm chức tri phủ tại phủ Tuyên Đồng, khi đó trượng phuvừa mới nhậm chức, trưởng nữ Khúc Thấm được Lạc lão phu nhân đón vàokinh ở, con trai út mắc bệnh thủy đậu, bà đành cùng con trai út ở lạiphủ Thường châu chữa bệnh, định mấy ngày nữa thằng bé hết bệnh thì đếnphủ Tuyên Đồng đoàn tụ với trượng phu, khi ấy chỉ có con gái thứ bốntuổi theo ông mà thôi.
Cũng không ngờ, khi con trai út khỏi bệnh, hai mẹ con đang chuẩn bị điphủ Tuyên Đồng, thì tin dữ truyền đến, trượng phu ra ngoài bị nạn dângây thương tích, không cầm cự được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dieu-lenh/3039789/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.