Chúng tôi bước đi như diễu binh. Một thoáng những giọng nói thì thầmvọng đến đầu cầu thang. Ánh nến từ căn phòng phía dưới chiếu trên nhữngbậc thang bằng đá hoa cương, thắp sáng sự xuất hiện của chúng tôi bằngsắc màu sống động. Ánh sáng dìu dịu ấm áp làm dịu đi đôi chút cơn runrẩy của tôi, cùng với sự thận trọng mà Caleb dành cho sợi xích buộcchúng tôi lại với nhau.
Ở chân cầu thang, Felipe chào đón Caleb, “Thật tốt khi có anh tham giacùng chúng tôi, anh bạn. Tôi thấy có cả cô Mèo Con đáng yêu của anh đitheo nữa. Mọi người đang mong được gặp cô ấy đấy.”
“Felipe,” Caleb chào. Tôi không thể không để ý thấy rằng Caleb nghe có vẻ không vui gì cho lắm.
Ánh mắt chúng tôi chạm nhau qua bờ vai Caleb, song ông ta lại chẳng mách lẻo về việc bất tuân mệnh lệnh của tôi. Thực tế là ông ta còn nháy mắtvới tôi nữa. Chúng tôi lại vừa chia sẻ một khoảnh khắc nữa với nhau,nhưng chủ nhân của tôi thì không hề biết. Tôi đỏ mặt dữ dội.
“Tôi nghĩ anh nên biết cậu trai kia đang có mặt ở đây với Ngài B tối nay và sẽ là một phần trong màn trình diễn,” Felipe thì thầm nói thêm, đủto để tôi nghe thấy. Lời tuyên bố mang chút giễu cợt, như thể ông tađang chọc cười Caleb vậy. Tôi không thích thế.
“Thú vị đấy,” Caleb đáp, đơn giản và cộc lốc. Caleb ngẩng đầu lên vànhìn lướt qua một nhóm nhỏ những người khách đang tụ tập. Theo bản năng, tôi cũng lia mắt quanh phòng, và lập tức nhận được một cơn đau khôngdứt chạy xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529979/quyen-2-chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.