Tôi mở mắt và nhìn đăm đăm vào bóng tối nhập nhoạng, không muốn di chuyểnphòng trường hợp Caleb định tra tấn tôi nhiều hơn khi tôi đã tỉnh dậy.Giấc ngủ của tôi không thẳng thớm chút nào. Hai cổ tay tôi bị trói vàochiếc coóc-xê da thuộc được buộc chặt thít. Thật khó để hít thở hay nhấc hai cánh tay lên dù chỉ vài phân. Tôi bị buộc phải ngủ trên sàn – dù đã được trải chăn nhưng lại không hề thoải mái bằng giường.
Tôi nghĩ về buổi sáng. Sau khi Caleb đã thô bạo sử dụng miệng tôi,chuyện khiến tôi khao khát lẫn ham muốn anh, anh đã từ chối trao cho tôi sự khuây khỏa mà cho đến giờ anh vẫn luôn cho tôi sau mỗi thử thách –tình cảm trìu mến. Phải thừa nhận, điều đó khiến tôi thấy tổn thương.Mặc cho những chuyện anh đã buộc tôi phải trải qua, chưa bao giờ anhkhiến tôi thấy mình rẻ rúng cả. Kể cả lúc ban đầu, khi anh còn là mộttên khốn chai đá hơn thế này, anh vẫn luôn cố xoa dịu nỗi sợ hãi và lolắng của tôi mỗi khi xong việc – tôi e những ngày đó đã không còn nữa.
Không còn kể từ khi tôi nói với anh tôi yêu anh.
Nhớ lại ngày đó trong đầu không giục tôi thức dậy nhanh hơn được, songtôi không ngủ lại được nữa. Không chỉ vì tôi đã ngủ gần như cả ngày, màcòn vì dạ dày tôi đang van xin được ăn chút gì đó. Rồi như thể được ralệnh, cánh cửa mở ra và Caleb sải bước vào phòng. Tim tôi lập tức tăngtốc và lỡ nhịp khi thu vào hình ảnh của anh trong bộ lễ phục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529978/quyen-2-chuong-18-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.