Lời từ chối của anh dường như khiến cô bực mình. Hai của Olivia xịu xuốngnhưng cô lại gật đầu lâu hơn cần thiết, một lần nữa lạc lõng giữa khônggian. Khi lên tiếng, cô dường như đang nói chuyện với căn phòng màMatthew là một mảnh trong đó. Lời của cô không dành cho anh, và cả haingười họ đều biết điều đó. “Tôi biết anh sẽ nói như thế. Có lý mà, tôiđoán vậy. Chỉ là…Tôi không nghĩ sẽ có người nhìn nhận chuyện đó như tôithôi, Reed ạ. Sẽ chẳng có ai hiểu được hết. Nếu chuyện này lộ ra, mọingười sẽ nghĩ rằng tôi bị điên. Rằng tôi còn trẻ dại và không biết mìnhđang nói gì. Rằng tôi là một nạn nhân và tất cả cảm xúc của tôi chỉ làkết quả của sự tổn thương tinh thần thôi. Tôi nghĩ đó chính là điều đauđớn nhất.”
“Tôi đã trải qua mọi chuyện. Tôi đã thấy, cảm nhận và trải nghiệm nhiềuhơn những gì mà hầu hết người ta trải nghiệm trong suốt cuộc đời họ chỉtrong một mùa hè, nhưng đến cuối cùng thì sao? Tôi chỉ là một cô gáikhông một ai có thể hiểu được. Có rất nhiều điều ở tôi không còn nhưtrước nữa.”
“Anh không muốn nghe những chuyện dính đến tình dục. Tôi biết điều đó.Tôi biết thật không thích hợp chút nào khi ngồi đây và kể cho một ngườihoàn toàn xa lạ nghe về chuyện người ta bị trói, bị đánh roi, thậm chílà bị cưỡng đoạt trước mặt tôi. Nhưng…tôi phải kể cho ai đó. Ai đó sẽkhông khiến tôi cảm thấy giống một kẻ dị hợm. Ai đó sẽ không phân tíchđánh giá tôi như Sloan đã làm.”
“Cô ấy không định khiến tôi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529941/quyen-2-chuong-10-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.