Đến khách sạn, ba người đứng trước thang máy, Quan Vĩ Lễ để cho hai người có cơ hội giao lưu, cố ý lui về sau một bước.
Một phút đồng hồ trôi qua, hai người cũng không ai chủ động mở miệng.
Quan Vĩ Lễ làm người đứng xem thì lại ngược lại, gấp không chịu được.
Cuối cùng anh thực sự nhìn không nổi sự quỷ dị này, tùy tiện mượn cớ chuồn mất.
Đồng Kiều không rõ cho lắm quay đầu mắt nhìn bóng lưng Quan Vĩ Lễ: "Anh ta..."
"Không cần để ý tới."
Lúc này thang máy mở ra, Ngụy Cẩn Hằng đi vào trước.
Đồng Kiều thấy cảnh này, đuổi theo sát.
Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, không gian nhỏ hẹp lại yên tĩnh, Đồng Kiều một mực nhìn số đỏ, cảm giác thang máy không ngừng lên cao.
"Bụng còn đau không?"
Ngụy Cẩn Hằng đột nhiên mở miệng, Đồng Kiều trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
"Vẫn...vẫn ổn." Nói xong lại vội vàng thêm một câu: "Cảm ơn anh vừa rồi chuẩn bị cho tôi nước đường đỏ."
Lời còn chưa dứt, thang máy đã đến tầng sáu, cửa thang máy mở ra, Ngụy Cẩn Hằng nhường đường, ra hiệu bảo cô đi trước.
Ngụy Cẩn Hằng nói là đến xem hoàn cảnh ăn ở của bọn họ, thật ra cũng chỉ nhìn phòng Đồng Kiều rồi thôi.
Ban ngày những người khác ở đoàn làm phim, cô cũng chỉ có thẻ phòng của mình.
Đến cửa phòng 602, Đồng Kiều ngừng lại, đứng trước cửa, trên mặt có chút quẫn bách nói: "Bên trong rất bừa."
Ngụy Cẩn Hằng nhẹ gật đầu, "Ừm" một tiếng, liền đứng ở trước cửa đợi cô mở.
Đồng Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-cua-anh-em-quet-ca-doi-cung-khong-het/1301819/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.