Trong đoàn làm phim.
Chỉ có nửa tháng nữa là tới mùa xuân, nhưng thời tiết vẫn lạnh như ngày nào.
Đồng Kiều mặc trang phục cổ đại, bên ngoài còn mặc một chiếc áo lông dài đến cổ chân, hai tay ôm chén nước, vẫn lạnh buốt.
Mấy người vây tại một chỗ, nghe đạo diễn chỉ đạo.
Sau mười phút đạo diễn nói xong, mấy người đều dồn dập tản ra.
Đồng Kiều cùng Trang Nhất Địch hai người đi tới vườn hoa trong đình, chuẩn bị quay cảnh tiếp theo.
Bên ngoài đình, tuyết trắng mênh mang, gió lạnh thổi qua trên mặt Đồng Kiều, cóng đến nỗi toàn thân cô rùng mình một cái.
Trang Nhất Địch thấy cô lạnh đến nỗi giọng nói cũng thay đổi, không khỏi ân cần hỏi han, "Chị còn ổn chứ?"
Đồng Kiều lắc đầu, "Chị không sao."
Hôm nay là ngày đầu tiên bà dì của cô tới, cô cảm thấy bụng dưới đau lợi hại, mà tay chân thì lạnh buốt.
Buổi sáng để có thể rời giường quay phim, cô đã phải dán mấy miếng dán làm ấm người, một mực ôm lấy cốc nước đường đỏ mà uống, nhưng vẫn không cảm thấy thoải mái lắm.
"Chúng ta bắt đầu." Nói rồi Đồng Kiều bắt đầu ấp ủ cảm xúc.
Trang Nhất Địch bước nhanh ra khỏi đình, lấy tư thế lười nhác của một Vương gia, đi vào đình.
"Vương Phi thật đúng là có nhã hứng, không để ý trời đông giá rét mà lại ở đây thưởng thức cảnh đẹp."
Đồng Kiều đưa lưng về phía anh, lúc xoay người, toàn thân phát ra khí chất khác biệt với ngày thường.
Hai tròng mắt của cô sắc bén, khuôn mặt lạnh lùng, xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-cua-anh-em-quet-ca-doi-cung-khong-het/1301818/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.