Edit: melbournje
?
Lúc này trời đã sáng tỏ, trợ lý của hai người mang bữa sáng đi tới.
Nhưng hôm nay Ngụy Tiếu Vũ thật sự một chút khẩu vị đều không có.
"Cậu ăn đi, tớ thật sự không kiên trì nổi, đi ngủ trước đã."
Nói rồi cô ấy đứng lên đi tới ghế nằm xuống, cầm áo khoác phủ lên đầu.
Nhưng mà, ngủ không đến mười phút, trợ lý của cô liền đi tới lay tỉnh, nhỏ giọng nhắc nhở: "Chị Vũ, đi trang điểm."
Lúc này, một người đã thay đồ cổ trang đi tới, đứng trước mặt Ngụy Tiếu Vũ.
"Chị Vũ, em mua cho chị một phần cà phê, chị có muốn uống không?"
Đồng Kiều bị thanh âm này hấp dẫn, ngẩng đầu nhìn, là cô gái rủ mình chơi game, xong rồi còn nói xấu trong đoàn phim rằng cô là một người rất có thế lực, hình như tên là Lâm Lâm.
Ngụy Tiếu Vũ vừa tỉnh nhíu mày khoát tay: "Hiện tại tôi không muốn uống, cảm ơn."
Nói rồi đem áo khoác đưa cho trợ lý, đứng lên, chuẩn bị đi đến phòng trang điểm.
Lâm Lâm vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định: "Chị Vũ, cà phê này em phải đứng xếp hàng rất lâu mới mua được."
Ngụy Tiếu Vũ nghe trong giọng nói của cô ta tràn đầy ủy khuất, vì ở trước mặt mọi người cũng nên giữ hình tượng cho mình, cô vẫn lộ ra một nụ cười lễ phép, đem cà phê nhận lấy.
"Cảm ơn cô, bao nhiêu tiền, để tôi nhở Tiểu Thư chuyển cho cô."
Thấy Ngụy Tiếu Vũ nhận cà phê, Lâm Lâm lập tức mỉm cười: "Không cần không cần, về sau hi vọng chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-cua-anh-em-quet-ca-doi-cung-khong-het/1301801/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.