Trên đường đi, Tề Tử Mạch say khướt dựa sát người Vân Lộ, tạo cơ hội cho nàng quang minh chính đại dìu hắn ra khỏi tửu lâu.
“Tửu lượng ngươi kém mà sao uống nhiều thế?”
Lục Trúc đi sau hai người, nghe được nàng càm ràm bèn mở miệng giải thích thay chủ tử: “Bẩm chủ thượng, Đại gia chưa từng uống rượu ở bên ngoài.”
“Hắn không uống rượu ư?”
Nói vậy, hôm nay hắn phá lệ vì nàng ư?
Nàng nghiêng mặt, chỉ thấy hắn đang dựa đầu lên vai nàng với dáng vẻ không hề phòng bị, hàng mi cong nhắm chặt lại.
Trong lòng không hiểu sao lại rung lên.
Xe ngựa lộc cộc đi trên đường mòn, Tề Tử Mạch gối đầu nghỉ ngơi trên đùi Vân Lộ. Ngoài cửa ánh trăng đã treo cao, nhìn chăm chú dung nhan lúc ngủ của hắn mà lòng nàng không khỏi rối rắm.
Tề Tử Mạch, đời trước, không, hiện tại cũng thế, hắn là mẫu người lí tưởng của nàng, lớn lên vừa tuấn tú, vừa có năng lực, lại đảm đang tháo vác, chỉ tiếc là…
Suy cho cùng, khác với Tang Nô không nơi nương tựa, hắn có nhiều sự lựa chọn, không nhất thiết phải phi quân không gả với riêng mình nàng.
Nếu nàng hành xử giống Vân Lộc, cường ngạnh ép hắn lưu lại thì e là thứ trói buộc cả hai chỉ có thù hận. Nàng không muốn thế, không muốn hắn chán ghét mình.
Vén tóc mai bên trán hắn sang một bên, nàng cúi đầu, chạm môi mình lên đó, hàng mi dài run run.
“Không cần, ta làm được rồi.”
Sau khi cho nữ hầu lui xuống, Vân Lộ đích thân dìu Tề Tử Mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/1175449/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.