“…”
“Không nghĩ tới lời đồn đại quả nhiên là thật…”
“Gặp được Vân lão bản là vinh hạnh của chúng tôi!”
“Các vị khách khí rồi!” Vân Lộ nâng chén rượu thăm hỏi mọi người.
Nói thế nhưng Vân Lộ không khỏi thầm kêu khổ trong lòng, trước kia nàng đã không thích những buổi tụ tập, bởi sau những lời nói là ẩn giấu những gai nhọn, xã giao mà cứ như chiến tranh không mùi thuốc súng, thà rằng nàng khóa cửa ở phòng.
Còn may là vẫn còn có Tề Tử Mạch ngồi bên cạnh. Điều này làm lòng nàng kiên định hơn rất nhiều.
Mà nhớ lại, rõ là khi hắn bước vào, những người này ai cũng xúm lại hỏi han, nhưng ngay khi phát hiện sự tồn tại của nàng thì toàn bộ đều dồn đề tài qua đây. Hắn lập tức bị lơ đi, hắn…
Không để tâm sao?
“Dương lão bản nói rất đúng, Vân lão bản cuối cùng đã tự mình tiếp nhận sản nghiệp! Ta nói nhé, nam nhân thì sao mà buôn bán được. Nam nhân hả, nam nhân là phải dựa vào nữ nhân, làm nữ nhân sung sướng trên giường…”
Nữ nhân béo kia lớn tiếng nói, ngữ khí ái muội nhắm thẳng vào Tề Tử Mạch. Mắt thấy ả càng nói càng đáng khinh, người bên cạnh liền vội ngăn lại, làm nàng ta không khỏi cụt hứng.
“Sao ngươi lại đẩy ta? Ta nói sai sao? Nam nhân thì làm nên đại sự gì? Chỉ nên phe phẩy mông thôi…”
Ngồi hai bên nữ nhân béo kia cũng đồng dạng là thương nhân, và vì cả ba có quan hệ hợp tác khá tốt, nên họ rất sợ ả ta sẽ đắc tội với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/1175448/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.