Hii, đừng quên vote ủng hộ mình nhea ^^
☆☆☆☆☆
Với nàng, ôm mỹ nhân tỉnh lại vào sáng sớm là việc hạnh phúc nhất trần đời này.
Trìu mến ngắm nhìn dáng vẻ say ngủ của Tang Nô được một lúc, Vân Lộ âu yếm xoa đầu hắn rồi cẩn thận kéo kín chăn bông, sau đó lặng lẽ bước xuống giường rửa mặt chải đầu.
Thanh Mai đã chờ sẵn ngoài cửa với một chồng sổ sách trên tay.
“Đi thôi, hôm nay không thể đến muộn được.”
“Vâng, chủ thượng.”
Vừa bước ra Di Tâm Viện, Vân Lộ liền đụng phải một người ngoài ý muốn.
“Ngươi làm gì ở chỗ này vậy?”
Trước tường viện, nghe được nàng hỏi, Phàn Thiều Ngọc với bộ mặt tối tăm đang bực dọc đá những hòn đá trên mặt đất bỗng giật mình, mặt đỏ gắt lên giống như không phục.
“Ta… Ta làm gì… Liên quan gì đến ngươi? Xú, xú nữ nhân…”
Nàng nhíu mày, đột nhiên muốn giáo huấn tiểu hài tử.
Phàn Thiều Ngọc bị nàng từ hai bước biến thành một bước bức phải lùi về sau, đến khi lưng dán vào bờ tường, hắn mới khẩn trương muốn bỏ chạy, nhưng đã bị Vân Lộ chống tay lên tường chặn mọi đường đi ngay khi phát hiện ra ý đồ.
“Xú nữ nhân kia, ngươi đang làm cái gì thế… Cút ngay!”
“Ta thấy ngươi vẫn luôn miệng gọi ta là xú nữ nhân, chẳng lẽ ngươi đã ngửi được hương vị trên người ta rồi sao?”
Hắn sửng sốt, liếc nhanh nàng một cái rồi cúi gập đầu xuống, chỉ lộ ra lỗ tai hồng hồng: “Ai thèm ngửi ngươi chứ!”
“Vậy giờ ngươi ngửi thử xem, mùi hương trên người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/1175446/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.