Chương trước
Chương sau
- Lau miệng giúp ta.

Nghe Huyết Thần nói vậy, Chu Nhược Vũ mới cẩn thận cầm chiếc khăn tay chấm những vệt máu đỏ tươi tanh nồng, sạch sẽ lau đi thương tổn mà nàng đã gây ra.

Vận linh lực điều hoà khí huyết một lúc không lâu, Huyết Thần Hy mở mắt đã thấy Chu Nhược Vũ yên lặng ngồi kế bên chăm chú nhìn mình.

- Chuyện đó... thiếp thật sự không có cố ý, Hy Hy đừng giận thiếp, thiếp...

Ngón tay trỏ của Huyết Thần đặt lên môi Chu Nhược Vũ mà nơi đó in rõ vết cắn tự trách của chính nàng.

- Ta hiểu mà, ta không trách nàng, là tại ta đã quá hấp tấp, làm nàng phải sợ rồi.

- Thật sao?.

Chu Nhược Vũ như không tin mà hỏi lại.

- Thật, ta yêu nàng còn không hết, làm sao nỡ trách nàng đây.

Đó có phải là lời nói hoa mỹ hay không thì bản thân Chu Nhược Vũ biết rõ, nàng cong môi cười đậm, cảm thấy mãn nguyện vì đã gặp đúng người. Cứ nghĩ cuộc đời nàng sẽ mãi mãi cô độc, nào ngờ nhắm mắt nhận đại đồ nhi mà được ý trung nhân như ý.

- Có đau lắm không?.

Bàn tay Chu Nhược Vũ chạm lên ngực trái của Huyết Thần Hy nơi mà vừa mới lúc nãy đã nhận một chưởng của nàng.

- Đau, nhưng nếu được nàng xoa thì sẽ hết.

Chu Nhược Vũ tưởng Huyết Thần nói thật nên xoa xoa an ủi, nào ngờ nhận được xúc cảm mềm mềm, đàn hồi trong tay, lúc này nàng mới nhận ra ý đồ cợt nhã của cô.

Nhận được cái lườm giận dỗi sắc lẹm của đối phương, Huyết Thần Hy cười như được mùa, nhất quyết không cho nàng rút tay về, hưởng thụ mà nhìn Chu Nhược Vũ mặt đỏ tai hồng.

*

Rừng Sâm Lâm.

Một con chim bồ câu linh lực sảy cánh bay vào địa bàn Tuyệt Tình Cốc, dừng trước mặt Long Lộ Khiết để lại lời nhắn thoại của một nam nhân.

- Thê tử tương lai của ta, nàng chuẩn bị đi, nhanh thôi ta sẽ đem sính lễ đến để rước nàng về. Trời sinh chúng ta là một đôi, nàng không còn sự lựa chọn nào đâu, hãy chấp nhận đi,...

Bá vương ở rừng Sâm Lâm này còn ai khác ngoài Cổ Xích Lam, thủ lĩnh của Xà Tộc hùng mạnh bậc nhất Yêu Giới.

Hắn rõ ràng muốn dùng sức mạnh để ép buộc Long Lộ Khiết đây mà, Long Tộc và Xà Tộc vốn tương đồng huyết mạch, Cổ Xích Lam luôn ấp ủ giấc mơ hoá Rồng của bản thân, để thực hiện được điều đó hắn nhất định phải có được Long Nhân duy nhất ở Tân Đại Lục.

- Mơ tưởng, ta nhất định không để ngươi được toại nguyện đâu.

Long Lộ Khiết tức giận bóp nát chim bồ câu linh lực.

Trước bản tính cao ngạo, Long Lộ Khiết nào dễ dàng cam nguyện chịu sự sắp đặt của người khác.

"Mình phải mau chóng đột phá tu vi Yêu Tông mới được" Long Lộ Khiết hết sức phiền lòng để tìm ra giải pháp cấp bách.

Căn bản tu vi của nàng dưới trướng hắn một bậc, cũng vì thế mà Cổ Xích Lam mới không kiêng dè ép buộc Long Lộ Khiết như vậy, thật đáng căm hận!.

*

- Người này là Độc Nhãn Long à?.

Huyết Thần Hy ngờ vực hỏi khi nhìn thấy gương mặt biến dạng của người nằm trên giường.

- Phải, đại ca bọn ta trong lúc làm nhiệm vụ không để ý mà bị Độc Ma Phong đốt.

Bé Bự đứng một bên thật thà trả lời, cũng vì chuyện này mà Bé Bự mới bạo gan đột nhập Ngọc Khố tìm thảo dược trị thương cho Độc Nhãn Long, ý định không thành còn bị Hắc Bạch Khuyển đả thương, xui hết chỗ nói!.

- Có trị được không?.

Vịt Trời lên tiếng hỏi.

- Chà chà, xem tình hình của hắn rõ là bị thương không nhẹ, nếu trị không đến nơi đến chốn e rằng gương mặt xấu xí này sẽ bị hủy dung.

Nghe Huyết Thần Hy phán bệnh xong Độc Nhãn Long đang suy yếu trên giường buộc phải bậc dậy phản bác.

- Không phải gương mặt xấu xí mà là gương mặt đẹp trai sẽ bị hủy dung mới đúng.

- Xem ra ngươi vẫn còn khoẻ chán nhỉ.

Huyết Thần Hy cười châm chọc, sắp không xong đến nơi rồi mà còn quan tâm đến nhan sắc.

Độc Ma Phong vốn là Ma Thú ong chúa, đừng thấy chúng nhỏ mà xem thường, độc của chúng rất nguy hiểm, có thể gây chết người nếu không chữa trị kịp lúc.

Độc Nhãn Long bị đốt có mấy dấu ngay mặt mà đã khiến gương mặt sưng phù như nùi dẻ, đầy mụn mủ loang lổ, hiện tại có dấu hiệu xì ra mủ tanh.

- Nếu ngươi trị khỏi, điều kiện gì ta cũng chấp nhận.

Nói xong, Độc Nhãn Long suy kiệt được Vịt Trời đỡ nằm xuống giường. "Bị sao cũng được nhưng nhất định gương mặt đẹp trai này phải giữ" đó là châm ngôn sống của hắn, nếu không phải vì một bên mắt bị hủy thì nhan sắc của Độc Nhãn Long cũng ngang hàng Nam Âu chứ đùa.

- Được, bất quá hiện tại ta chưa suy nghĩ ra, đợi khi nào ta nghĩ xong sẽ nói cho ngươi biết.

Huyết Thần Hy tính toán nói, sau đó lấy trong người ra một viên thuốc to như cái màn thầu đưa cho Bé Bự rồi dặn dò.

- Pha loãng với nước rồi thoa lên mặt, ngày hai lần sáng tối đều đặn ba ngày là khỏi.

- Cảm ơn ngươi.

- Khỏi cần cảm tạ, ta giúp đại ca các ngươi cũng vì lợi ích trao đổi thôi.

Huyết Thần Hy nói xong thì đi mất. Mặc dù nhóm Độc Nhãn Long có phần ác bá nhưng sau này sẽ có đất dụng đến.

Câu trả lời của Huyết Thần Hy đã phân rõ chủ đích nhưng cả ba người bọn họ biết Huyết Thần là người ngoài lạnh trong nóng, cả nội viện này cũng chỉ có Hàn Tuấn Sảng là chịu kết giao cùng bọn họ, nay lại được Huyết Thần Hy giúp đỡ, ân huệ này Độc Nhãn Long tự nhiên khắc ghi trong lòng.

*

Rất lâu rồi kể từ ngày bát canh đổ, Tần Mịch không có gặp Huyết Thần Hy, cũng trong khoảng thời gian đó tâm trí nàng công chúa chua ngoa đôi lúc thất thần trước sự rung động đầu đời.

Hôm nay Tần Mịch lấy hết dũng cảm một lần nữa gặp riêng Huyết Thần. Nàng đã suy nghĩ kĩ rồi, chỉ cần Huyết Thần Hy không chê nàng thì nàng nguyện cam chịu sự chỉ trích của hoàng thất để được ở bên cạnh cô.

- Tìm ta có chuyện gì?.

Nghe câu hỏi lạnh lùng của đối phương, Tần Mịch tuột cảm xúc.

- Bộ có chuyện mới có thể tìm ngươi sao?.

Huyết Thần Hy thở ra một hơi mất khiêng nhẫn, đứng đối mặt với Tần Mịch chờ nàng nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.