Bờ vai rung lợi hại, môi hồng tái nhợt vì dầm mưa quá lâu, nước mắt hoà cùng nước mưa thấm đẫm gương mặt kiều diễm chững chạc, cô đơn giữa đêm mưa.
- Không muộn nếu bây giờ nàng chịu quay đầu nhìn ta.
Chiếc ô từ đâu chìa ra che trên đầu Chu Nhược Vũ, giọng nói thân quen này có phải nàng nghe lầm rồi không? Sao có thể là người đó được.
Khoảnh khắc Chu Nhược Vũ quay đầu ra sau, mắt nàng đỏ hoe rưng rưng lệ nhìn gương mặt phóng to ở trước mắt, người đó chính là cô Huyết Thần Hy.
Bước chân vô thức lùi về sau, nội tâm gào thét muốn tiến đến ôm cô nhưng lí trí quá mạnh mẽ đã kiềm chế cơ thể nàng, một giây lưỡng lự Chu Nhược Vũ muốn trốn tránh hiện thực đau thương "Hy Hy đến đây để xem mình thê thảm đến nhường nào sao?."
Thoáng thấy Chu Nhược Vũ muốn bỏ chạy, Huyết Thần Hy quăng luôn chiếc ô, níu tay nàng, kéo nàng vào lòng, ôm nàng thật chặt.
- Đừng đi, ta cần nàng.
Không đợi Chu Nhược Vũ hết bất ngờ với câu nói vừa rồi, Huyết Thần nhắm ngay đôi môi đang run rẩy vì lạnh mà hôn xuống.
Đi từ bất ngờ đến kinh hỷ, Chu Nhược Vũ được hôn mà thụ sủng nhược kinh, nàng không biết phải phản ứng làm sau, tiếp tục hay đẩy ra, bất quá lí trí nàng đã bị bào mòn chỉ còn lại sợi chỉ mảnh dễ đứt.
Đôi mắt nhắm nghiền mãn nguyện, hoà cùng nụ hôn nhớ thương, cùng nhau dây dưa dưới mưa lạnh.
Nụ hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953451/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.