Xích Huyết Kiếm chỉa thẳng lên trời, Thiên Đạo nghe lệnh lập tức chín đạo Thiên Phạt bổ xuống đánh thẳng vào Xích Huyết Kiếm, lốc xoáy kéo tới phất bay y phục lào xào, bất ngờ ở chỗ Huyết Thần Hy chẳng bị làm sao, nguồn năng lượng khủng khiếp chấn động cả Tân Đại Lục đều được Xích Huyết Kiếm hấp thu, xung quanh trọng kiếm nhiễm lôi điện chập chờn, một đường kiếm trảm xuống mang theo năng lượng khủng bố chấn nhiếp thiên hạ, nguồn linh lực dữ dội cùng với lôi điện Thiên Phạt xuất ra làm loé sáng đường chân trời xa trăm dặm, một cột lửa đỏ rực mang theo tử lôi kéo dài đến cuối đường chân trời cứ như con đường xuống Hoàng Tuyền. Cú nổ lớn oanh tạc một phương trời, sóng linh lực tản ra tứ phía giống như đại dương gợn sóng dữ.
- Thập Huyết Trảm dẫn liệt Hỗn Độn.
Huyết Thần Hy hạ kiếm, ánh mắt rơi xuống giá lạnh cực độ, bàn tay phải cầm cán kiếm siết chặt, Xích Huyết Kiếm một lần nữa giơ lên, chân xoay một vòng đồng thời lưỡi liếm quét quanh thân cùng chiều với hướng thân người xoay, Xích Huyết Kiếm quét theo phương ngang tạo hình vòng tròn đẹp mắt, tốc độ nhanh đến nỗi phát ra tiếng rít gió, lưỡi kiếm sắc bén chẻ đôi không khí. Ngay lập tức 36 bản sao của Xích Huyết Kiếm xuất hiện, vây quanh người Huyết Thần Hy, mũi kiếm hướng ra ngoài.
Huyết Thần Hy nâng Xích Huyết Kiếm lên, đồng loạt 36 bản sao Xích Huyết Kiếm rung lắc tựa như cộng hưởng một vũ điệu triệu hồi. Quả nhiên giữa trán Huyết Thần Hy xuất hiện một ấn ký hình trăng máu mơ hồ sáng lên, dường như có liên kết với mặt trăng ở trên trời, ngay lập tức bầu trời tối đen như mực xuất hiện trăng máu ngày một to lớn hơn và đang kéo gần khoảng cách so với mặt đất, cứ như ngày tận thế sắp đến khi trăng máu muốn chạm lục địa đến nơi. Đây không phải là mặt trăng thực sự mà là mặt trăng do thần lực tạo ra, nên sẽ không có chuyện hai hành tinh to lớn va chạm với nhau.
Lúc này linh hồn thể của Huyết Thần Hy chân chính hiện diện. Phía sau Huyết Thần Hy là một Huyết tộc cao quý to lớn như người khổng lồ cao trăm mét. Gương mặt giống y như đúc Huyết Thần Hy chỉ khác ở chỗ trên đầu có cặp sừng nhọn như Quỷ dữ, phía sau lưng là đôi cánh dơi to lớn dang rộng, linh hồn thể Huyết Đế bay lơ lửng trong không trung với cái đuôi dơi yêu dã đung đưa, nổi bậc trước trăng máu. Bất quá trên tay linh hồn thể Huyết Đế không cầm Xích Huyết Kiếm mà là Lưỡi Hái Tử Thần. Hình thái chiến đấu này đến cả Thần, Tiên, Yêu, Ma đều phải run sợ khi nhìn đến.
Nói một chút về linh hồn thể, chỉ có những cường giả nào có tinh thần lực khủng bố mới xuất ra được. Hoặc khi Yêu Thú đã hoá hình mới có khả năng này.
Cảm nhận có người hiện diện ở gần bên, Huyết Thần Hy quay đầu nhìn đồng thời vung lên Xích Huyết Kiếm.
Lưỡi kiếm sắc bén kề lên chiếc cổ tinh xảo của một mỹ nhân băng lãnh.
Hơi lạnh đông cứng từ lưỡi liếm làm cho tim Chu Nhược Vũ nhất thời ngưng đập, chỉ sợ thở mạnh một cái, đầu sẽ rơi xuống lúc nào không hay.
- Thì ra là sư phụ sao!.
Huyết Thần Hy thu hồi Xích Huyết Kiếm về lại không gian trú ngụ. Ánh mắt giá rét lúc nãy dần trở nên có độ ấm. Tại ngay lúc này trăng máu cùng linh hồn thể Huyết Đế biến mất.
Gió đêm lạnh lẽo thổi đến, vài sợi tóc bay bay trong không trung.
- Đồ nhi luyện kiếm có cần tạo chấn động lớn như vậy không, sư phụ sợ rằng ngày mai ở học viện A Tích Xa sẽ có nhiều cường giả kéo đến để tìm hiểu sự tình.
Một màn hoành tráng vừa rồi Chu Nhược Vũ đã thu hết vào mắt, trong lòng nảy sinh biến hoá lớn. Một khắc khi nhìn thấy linh hồn thể của Huyết Thần Hy, Chu Nhược Vũ chắc rằng Huyết Thần Hy không phải là người!.
- Đồ nhi đói quá.
Huyết Thần Hy ỉu xìu nói, cũng tại vì lúc nãy tiêu hao quá nhiều linh lực thành ra bây giờ cả người bủn rủn.
Câu trả lời chẳng có liên quan gì mấy, thế nhưng khi bắt gặp ánh mắt long lanh cùng động tác xoa bụng của Huyết Thần Hy, Chu Nhược Vũ có chút thương xót nhìn.
- Sư phụ có chuyện cần bàn với đồ nhi.
Nói xong Chu Nhược Vũ liền đi mất, Huyết Thần Hy nhìn xuống cái bụng xẹp lép của bản thân, mặc dù không biết sẽ bàn về vấn đề gì nhưng Huyết Thần cũng cố lê bước chân đi theo Chu Nhược Vũ vào phòng.
Huyết Thần Hy ngồi trên ghế đợi, ít phút sau Chu Nhược Vũ trở vào phòng.
- Cho đồ nhi.
Chu Nhược Vũ tùy tiện để ba quả Nhân Sâm Hình Nhân trên bàn, nhàn nhạt nói nhưng rõ là đang quan tâm.
Huyết Thần Hy nhìn đến ba quả Nhân Sâm Hình Nhân ở trước mặt mà mắt sáng lên, có chút không tin nổi Chu Nhược Vũ thật sự cho mình.
- Sư phụ cho đồ nhi thật sao?.
Huyết Thần Hy cầm lên một quả ngửi hương thơm, nước bọt tự nhiên chảy ra khỏi khoé miệng.
- Ừm, có ăn không? Không ăn thì sư phụ ăn.
Chu Nhược Vũ làm bộ nói, tay ngọc vừa mới duỗi đến chỗ quả Nhân Sâm Hình Nhân liền bị Huyết Thần Hy nhanh tay ôm hết vào lòng, hành động này của Huyết Thần Hy sao mà giống trẻ con ham ăn quá vậy không biết, Chu Nhược Vũ nhìn đến mà cong cong khoé mắt.
Thấy Chu Nhược Vũ bỏ đi đến cái bàn dài ở phía bên kia, Huyết Thần Hy chắc rằng nàng không giành với mình mới vui vẻ cầm lên ăn. Rất nhanh ba quả Nhân Sâm Hình Nhân chui hết vào bụng của Huyết Thần Hy, thân thể lại tràn đầy năng lượng. Lúc này Huyết Thần Hy mới để mắt đến Chu Nhược Vũ, không biết nàng đang làm cái gì mà cứ đứng đó hoài nên mới đứng dậy, bước đến xem thử.
Chu Nhược Vũ vẫn không có để tâm đến Huyết Thần Hy mà tập trung vào chuyên môn mô phỏng trận pháp trên cái bàn to.
Rất nhanh trận pháp đã bố trí xong, lúc này Chu Nhược Vũ mới có thời gian mà quay sang nhìn Huyết Thần Hy hỏi ý.
- Đồ nhi có thể nhận biết ra trận pháp này không?.
- Sư phụ tìm đâu ra cái trận pháp y như cái mạng nhện vậy?.
Nhìn tới nhìn lui mãi một lúc Huyết Thần Hy thốt ra một câu chấn động.
"Mạng nhện?" Chu Nhược Vũ dấy lên nghi vấn cực lớn trước câu nói của Huyết Thần Hy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]