Hàm răng sắc nhọn hé ra kèm theo chất độc xanh loét dính trên răng nanh, Tà Thổ Ngô Công lao đến tấn công đám thức ăn dự trữ đang vùng vẫy bỏ chạy kia.
Người nào chạy được thì cứ chạy, còn những người ở lại phía sau không còn cách nào khác phải dũng cảm đối mặt, bộc lộ ra tu vi sử dụng chiêu thức để mà đối phó với nó.
"Uỳnh".
"Rắc rầm rầm".
- Chạy mau!.
Một học viên tấn công vào cột đá phía trên làm mấy tảng đá to nức ra rơi xuống tạo nên thế vây khốn Tà Thổ Ngô Công, nhân cơ hội này mọi người nhanh chân bỏ chạy, nếu ở lại chiến đấu cũng chẳng thắng nổi với một con Ma Thú máu lạnh này. Biết đâu đây là hang ổ của chúng đến lúc đó đâu chỉ có duy nhất một con để mà chống trả, cách tốt nhất vẫn là bỏ chạy lấy mạng .
Tà Thổ Ngô Công chật vật né tránh mấy tảng đá to, đầu nó thực sự rất cứng liền không nhân nhượng đâm bể mấy tảng đá to thành mảnh vụn kiến bụi bay mù mịt như sương mờ. Nó tức giận rống lên, đuổi theo số thức ăn thơm ngon này.
Với lợi thế độn thổ Tà Thổ Ngô Công liền dùng cái đầu cứng như đá khoang xuống đất, âm thầm bò dưới lòng đất, nó thông thuộc địa hình một cách tinh tường, rất mau bất ngờ công kích đám người thoái lui kia khiến bọn họ trở tay không kịp trong đó có vài người bị thương thế không nhẹ.
"Rầm rầm".
- Aaa!!!.
- Mau sử dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953276/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.