Sáng sớm, Tuyên Đại Vũ đã xách quà đi tới nhà Hạ Diệu.
Mẹ Hạ nhìn thấy Tuyên Đại Vũ, đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhớ tới gương mặt quen thuộc kia, liền lộ ra vẻ mặt tươi cười vừa kinh hỉ vừa dịu dàng.
“Ôi chao, đây là Đại Vũ mà? Mấy năm rồi cô chưa gặp cháu nhỉ? Nhoáng một cái đều đã thành người lớn cả rồi! Mấy hôm trước Hạ Diệu có nói với cô, bảo là cháu về rồi, cô đang định hôm nào đó sẽ mời cháu tới nhà ăn bữa cơm đấy. Còn nhớ hồi nhỏ, cứ đến giờ cơm là cháu lại chạy tới nhà cô chú, nói ăn cơm do cô giúp việc nhà cô làm ngon hơn. Sau này nhà cô đổi người giúp việc, cháu vẫn chạy sang đây hàng ngày, mẹ cháu liền bảo, nào có phải nó thích ăn cơm nhà cô? Nó là thích Hạ Diệu nhà cô đấy…”
Tuyên Đại Vũ hì hì cười hai tiếng, vừa hàn huyên với mẹ Hạ vừa đi vào nhà.
“Cô đi pha cho cháu tách trà.”
Tuyên Đại Vũ vội vàng xua tay, “Không cần đâu cô ơi, cháu không uống đâu.”
Mặc dù Tuyên Đại Vũ nói vậy, nhưng mẹ Hạ vẫn đi vào phòng bếp pha trà cho Tuyên Đại Vũ.
Tuyên Đại Vũ đi loanh quanh khắp các phòng một lượt, vì ít phòng nên rất nhanh đã tìm được phòng ngủ của Hạ Diệu. Đẩy cửa tiến vào, vốn tưởng Hạ Diệu còn đang ngủ, kết quả lại phát hiện chăn đệm trong phòng được gấp ngay ngắn chỉnh tề, bộ cảnh phục sạch sẽ phẳng phiu được treo trên mắc áo. Thực rõ ràng, Hạ Diệu đã đi ra ngoài.
Tuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-kha-dang/1307003/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.