*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nắng chiều lệch về phía tây, kéo ra những chiếc bóng thật dài trên đường.
Quần áo của Hạ Diệu vẫn ẩm ướt, mặc dù bên ngoài đã khoác thêm một chiếc, nhưng tốc độ xe quá nhanh, gió lạnh vẫn rót vào người. Hạ Diệu co vai rụt cổ, thỉnh thoảng lại hít ngược một luồng khí lạnh.
“Lạnh à?” Viên Tung hỏi, “Nếu lạnh thì tôi giảm tốc độ xe một chút.”
Hạ Diệu lập tức phản đối, “Không thể giảm nữa! Còn giảm thì chúng ta sẽ phải ngủ một đêm ngoài đường!”
Viên Tung không nói gì, tiếp tục duy trì vận tốc ban đầu.
Hạ Diệu cuối cùng cũng lưu luyến thò một đốt ngón tay nho nhỏ ra khỏi ống áo, thử thăm dò quần áo của Viên Tung, phát hiện còn ướt hơn của cậu. Lòng Hạ Diệu liền căng chặt, nhịn không được bèn hỏi một câu, “Anh lạnh không?”
“Không lạnh.”
Có cậu ngồi phía sau, trong lòng luôn có một lò sưởi nhỏ.
Xe chạy chưa đến một tiếng đồng hồ, trời đã mau chóng sập tối. Hạ Diệu ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện bầu trời mới rồi còn xanh thẳm trong veo, chỉ phút chốc đã bị mây đen bao phủ. Một mảng mây mưa đang kéo tới từ phía nam, có xu hướng mở rộng về phía bắc.
Thôi xong! Hạ Diệu âm thầm căng thẳng, sao nói mưa liền mưa luôn thế này?
Cậu vỗ vỗ lên lưng Viên Tung, “Ê, phóng nhanh hơn chút nữa đi, đừng để mây đen đuổi kịp chúng ta!”
“Nghĩ hay ghê!” Viên Tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-kha-dang/1307000/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.