Mua mấy con cá nướng, hơn mười xiên thịt nướng, vài chai bia, hai người ngồi xếp bằng bên bờ sông tán gẫu.
“Sao anh lại nhập ngũ?”
Hạ Diệu cứ tưởng Viên Tung sẽ trả lời là vì sứ mệnh hoặc vì vô cùng sùng bái quân nhân với súng ống này kia, kết quả câu trả lời của Viên Tung lại đặc biệt đơn giản.
“Muốn để người trong nhà được sống tốt hơn chút thôi.”
Hạ Diệu nốc hai ngụm bia lớn, trầm mặc không nói gì.
“Cha tôi không học vấn, nhà nghèo, hơn ba mươi tuổi mới lấy vợ. Mẹ tôi thân thể không tốt, lúc sinh em gái tôi cũng đã ngoài bốn mươi, sinh chưa được bao lâu thì mất. Tôi chỉ học hết trung học rồi đi lính, ban đầu chỉ để bớt một miệng ăn, về sau ở trong quân đội từ từ rèn luyện, làm quen được với một đám chiến hữu, mới có tình cảm đặc biệt với quân đội.
“Rời khỏi nơi ấy chắc anh rất luyến tiếc?” Hạ Diệu hỏi.
Viên Tung nói: “Giấc mơ của tôi chính là xây dựng một trường quân đội tư nhân.”
Hạ Diệu yên lặng ăn thịt nướng, cậu từng được nghe về một số thành tích của Viên Tung khi còn ở trong quân đội. Nếu không phải hắn sớm xuất ngũ, nhất định sẽ là đối tượng bồi dưỡng trọng yếu của quốc gia. Có lẽ bất đắc dĩ thương cảm với Viên Tung, Hạ Diệu bất giác thở dài.
Viên Tung thấy thằng nhóc có vẻ nặng nề, liền dùng chai bia huých huých vào người cậu, bảo: “Không nói chuyện tôi nữa, nói chuyện cậu đi, từ nhỏ đã được ngươi ta cung phụng như tiểu tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-kha-dang/1306999/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.