Chẳng mấy chốc, trời thực sự đổ mưa, hơn nữa còn là mưa rền gió dữ. Mặc dù đã đóng cửa sổ nhưng Hạ Diệu vẫn có thể nghe được động tĩnh bên ngoài. Hạt mưa nện lộp độp lên bệ cửa sổ, nện đến lòng Hạ Diệu thất linh bát lạc, nện ra vô số tia lửa nhỏ.
Cậu đi tới bên cạnh cửa sổ, oán hận nhìn ra ngoài.
Nếu trời chỉ mưa thôi thì còn đỡ, đằng này lại gió giật ầm ầm kèm cả giông tố, cây dù trong tay Viên Tung đã bị chà đạp đến chẳng còn ra hình dạng.
“Cút lên xe anh đi!” Hạ Diệu tức giận rống lên một tiếng.
Kết quả chẳng trấn trụ được Viên Tung, lại còn rước cả mẹ Hạ tới.
“Con trai, làm sao vậy?”
Hạ Diệu tạm thời làm dịu hô hấp một chút, nói về phía cửa: “Mẹ, con không sao.”
“Sét đánh đấy, nhớ đóng cửa sổ cho chặt.”
“Vâng.”
Kết quả, Hạ Diệu chẳng những không đóng cửa sổ, mà còn mở phanh cửa sổ ra.
“Lăn vào đây!”
Viên Tung nhảy qua cửa sổ vào phòng chỉ trong nháy mắt, Hạ Diệu rõ ràng nhìn thấy một tia cười nhe nhởn ẩn giấu dưới khuôn mặt bình tĩnh của hắn.
Sau khi vào phòng, Hạ Diệu liền bảo Viên Tung đi tắm rửa trước, để tránh cả người ướt sũng, ngồi chỗ nào cũng bất tiện. Tiếp đó lại lấy một bộ đồ ngủ rộng thùng thình từ trong tủ quần áo ra, đưa cho Viên Tung.
Sau khi vào phòng tắm, Viên Tung mới phát hiện nơi này có đủ các loại đồ dưỡng da của trai tân Hạ Diệu, nhịn không được hừ cười một tiếng, còn thích làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bat-kha-dang/1306974/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.