Thầy chủ nhiệm lấy lại bình tĩnh, nhìn chằm chằm mọi người, đám học sinh lớp 3 chỉ có thể cúi đầu nghiêm túc làm bài.
Tất nhiên làm sao mà có thể bình tĩnh thản nhiên khi có một học sinh tử vong trong lớp, làm bài tập cùng lắm chỉ là làm màu, ngay cả lớp trưởng Tạ Tinh Hà, suốt cả một tiết cũng chỉ viết đúng một dòng trên vở bài tập.
Tiết thứ hai, tiết thứ ba, toàn bộ giáo viên đều cho tự học, phòng học yên tĩnh đến mức nghe rõ tiếng kim rơi.
Tuy ban lãnh đạo trường rất muốn phong tỏa thông tin, nhưng trường học lớn như thế, giáo viên đi qua suốt ngày, kiểu gì học sinh chẳng nhìn ra manh mối. Dần dần học sinh lớp khác cũng bắt đầu biết được chuyện Ứng Tiểu Nhã nhảy lầu, đến tầm chiều sắp tan học, chuyện "nguyền rủa" cũng đã lan ra khắp trường, học sinh đi lại đều đang nói đến vấn đề này, càng truyền ra lại càng trở nên quái đản.
Tất cả mọi người đều nói có lẽ Tiểu Nhã bị oan hồn nguyền rủa, vì vậy mới nhảy lầu tự sát vào sinh nhật 18 tuổi của mình.
Giữa những câu bàn tán của học sinh, Tiêu Lâu và Ngu Hàn Giang lọc ra được một vài thông tin rất quan trọng –
Thứ nhất, vị trí của cấp ba Phong Lâm đây từng là pháp trường tử hình phạm nhân bằng súng, vì vậy chắc chắn sẽ có rất nhiều lời đồn như "oan hồn đòi mạng" hay "ngôi trường bị nguyền rủa".
Thứ hai, vào năm trường được xây dựng, tức là năm năm trước, cũng có học sinh nữ nhảy lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-bai-mat-that/895490/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.