Mưa tuy ngừng, nhưng khí lạnh lại càng nhiều. 
Tô Đào biết, nếu cứ lạnh như vậy, sớm hay muộn Lục Tễ sẽ lại sinh bệnh. Chờ lần sau ra ngoài nàng phải mua vài sọt củi không khói, có than sưởi trong phòng cũng ấm áp hơn. 
Đợi sắc mặt tái nhợt của Lục Tễ hoàn toàn bình thường, Tô Đào mới hoàn toàn yên tâm. 
Một ngày mới lại bắt đầu. 
. . . 
Một bên khác, trong chính phòng. 
Chu Toàn chắp tay bẩm báo với Lục Chinh: "Đại nhân, xe ngựa đã chuẩn bị xong xuôi, ngày mai có thể xuất phát." 
Lục Chinh gật đầu: "Ừ" 
Mấy hôm trước hoàng thượng chỉ định hắn đi làm công sự, cần ra ngoài một chuyến. 
Lục Chinh trong lòng rõ ràng, chờ xong công vụ này, cũng xem như chứng minh năng lực của hắn. Đợi khi trở về, có thể danh chính ngôn thuận kế thừa tước vị . 
Nói đến tước vị, mày Lục Chinh nhăn lại: "Tình huống bên tiểu viện bên kia thế nào?" 
Chu Toàn cúi đầu: "Hồi đại nhân, vị kia…Vẫn còn hôn mê." 
Chu Toàn vẫn chú ý tình trạng bên kia, thường sẽ hỏi Thanh Đại. Kết quả mỗi lần Thanh Đại trả lời đều như nhau, bộ dạng Lục Tễ vẫn luôn suy yếu, giống như lúc nào cũng có thể tắt thở, nhưng mãi vẫn chưa đến bước cuối cùng. 
Chu Toàn biết rõ, lần này xong xuôi, đại nhân bọn họ có thể kế thừa tước vị . Nhưng hiện tại mấu chốt là... 
Lục Tễ chưa chết! 
Lục Tễ chưa chết, đại nhân bọn họ muốn thừa kế tước vị cũng không được. 
Lục Chinh nghe Chu Toàn nói xong, không lên tiếng, thần sắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ty-ty-ga-cho-nhan-vat-phan-dien/1249906/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.