Đến khi Tô Dao trở lại phủ còn chưa tiêu cơn giận. Nha hoàn ở một bên cẩn thận hầu hạ, chỉ sợ chọc Tô Dao không vui. 
Bên ngoài, Tô Dao là hình tượng dịu dàng động lòng người. Nhưng trước mặt nha hoàn, Tô Dao lại như biến thành người khác. 
Nha hoàn như các nàng chỉ có thể cẩn thận hậu hạ. 
Sắc mặt Tô Dao xanh mét, một lúc sau mới nói: "Đem bức tranh thêu kia ra." 
"Vâng" Nha hoàn vội vàng đem đồ thêu đưa cho Tô Dao. 
Tô Dao oán hận nhìn bức thêu, sau đó cầm kéo cắt nát, lúc này buồn bực trong ngực mới vơi bớt. 
Hai trăm lượng không tính là gì, nàng chỉ cần xin Tô mẫu là được. Nhưng nàng bực tức chuyện ăn mệt trêи tay Tô Đào. Là nàng nhất thời khinh xuất. 
Bất quá ngẫm lại, hiện tại Tô Đào cũng không thể so với nàng cái gì. 
Rất nhanh Tô Đào sẽ biến thành quả phụ , cho dù tái giá, cũng chỉ xứng với gã lớn tuổi góa vợ. 
Nàng cần gì đem Tô Đào để trong mắt. Hai trăm lượng hôm nay, coi như là thưởng cho Tô Đào. 
Nghĩ như vậy, tâm trạng Tô Dao dần bình tĩnh lại. 
Sau một lúc, nàng ngước mắt nhìn nha hoàn: "Chuyện hôm nay không được phép nói ra, nếu không..." 
Nha hoàn vội vàng quỳ xuống: "Vâng, nô tỳ biết." 
. . . 
Trong tiểu viện. 
Tô Đào nghe tiếng mưa bên ngoài, không khỏi ngừng công việc trong tay. 
Từ sau hôm trở về, thời tiết dần dần chuyển lạnh, hiện tại lại bắt đầu mưa. Người xưa thường nói mưa mùa thu rất lạnh, phảng phất trong nháy mắt như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ty-ty-ga-cho-nhan-vat-phan-dien/1249905/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.