Tô Đào làm rất nhanh. 
Chỉ một buổi tối đã cắt xong xiêm y, còn thêu thêm một cái tay áo. 
Lục Tễ một bên nhìn Tô Đào thêu thùa. 
Tô Đào hôm nay mặc áo màu trắng trong thuần khiết, váy thiên thủy bích tương, dưới ánh nến mờ nhạt hắt lên mặt nàng, làm da thịt của nàng có màu bạch đồng. 
Lục Tễ lần đầu tiên nhìn thấy nữ tử làm nữ công. Hắn nghĩ, thì ra là có bộ dáng như vậy. 
Tô Đào cất châm, sau đó thở ra một hơi: "Tốt, hôm nay đến đây thôi." 
Trong phòng ánh nến quá mờ, khâu xong Tô Đào cảm thấy đôi mắt đều nhức. 
Nàng thầm nghĩ thêu thùa để sống thật không phải người bình thường có thể làm , nàng mới làm có một ngày 
đã cảm thấy eo mỏi lưng đau, đôi mắt cũng có chút không chịu nổi. 
Tô Đào dụi dụi mắt, còn dư để ngày mai làm tiếp đi. Nàng đi rửa mặt, nằm trêи giường không nhịn được ngáp một cái. 
Bận bịu cả ngày, nàng thật sự cực kì buồn ngủ. Theo thói quen nói với Lục Tễ bên cạnh: "Ngủ ngon." 
Sau khi nói xong, Tô Đào mới an tâm ngủ thϊế͙p͙ đi. Lục Tễ nghe tiếng hít thở nhè nhẹ của Tô Đào bên cạnh, sau một lúc lâu không nói tiếng nào. 
Một lát sau, mới im lặng nói lại câu ngủ ngon. 
. . . 
Vài ngày kế tiếp, ban ngày Tô Đào thêu thùa, buổi tối may trung y. 
Nàng phỏng chừng không sai lắm, đến buổi tối ngày thứ ba, Tô Đào đã làm trọn vẹn xong trung y. 
Nhìn trung y không kém mấy thợ may trong tiệm làm, khóe miệng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ty-ty-ga-cho-nhan-vat-phan-dien/1249903/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.