Nhìn quỷ sai trói ma biến thái đi khỏi, Khích Sảnh mới đi lấy đồ lúc nãy đã gửi chỗ bác bảo vệ, ngồi taxi trở về nhà. 
Tắm rửa sạch sẽ, Khích Sảnh thay một bộ đồ ngủ mỏng, nghe nhạc, uống chút rượu, cả người thoải mái đến nỗi bất giác thở dài một hơi, hừ hừ hai tiếng giống như một chú mèo con. 
Trái ngược với sự thảnh thơi của Khích Sảnh, Viễn Khanh đang lo lắng đến sốt vó. Em gái của anh đã hơn cả tuần nay không ăn không uống, hơn nữa dù là đang đắp chăn thì cả người vẫn cứ lạnh lẽo và chảy ra nước. 
Đôi mắt vừa hoảng sợ, vừa đáng thương của Viễn Trân nhìn anh như đang muốn cầu cứu, nhưng đi khám khắp nơi cũng không thể chẩn đoán ra được mắc bệnh gì. Viễn Khanh cau mày, thoáng nghĩ đến đội điều tra đặc biệt của Chính phủ. 
Tình huống của Viễn Trân đặc biệt như vậy, hẳn là dính phải thứ gì đó không sạch sẽ rồi? Rõ ràng là chẳng có căn bệnh nào mà toàn thân liên tục chảy nước hết. 
Viễn Khanh mở danh bạ liên lạc với Kha Tiêu, anh muốn mời Kha Tiêu đến để xem anh ta có nhìn thấy được thứ gì hay không. 
Nếu như thật sự dính đến thứ đồ không sạch sẽ thì không nên trì hoãn, cứ chậm trễ thì có khi Viễn Trân sẽ lành ít dữ nhiều. Viễn Khanh bóp trán, cha và mẹ đi du lịch sắp về rồi, nếu thấy tình trạng của Viễn Trân như vậy nhất định họ sẽ lo lắng không yên. 
Vì là lời mời của Trung đoàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-tru-ma-la-con-gai-cung-cua-diem-la-vuong/3701442/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.