"Trác...Trác Phàm đang ở đồn cảnh sát tôi phải đến đó"
"Cậu ta cũng có ngày phải ở đồn cảnh sát sao? Nhưng thế thì liên quan gì đến em hả Uyên Khanh"
"Không lo nghỉ ngơi, lại còn gấp gáp chạy ra ngoài trong đêm khuya bộ em không sợ sao, cũng nên phòng một chút chứ"
Minh Khang nắm tay giữ lấy Uyên Khanh một mực tra khảo, cô cau mày, nét mặt có vẻ hơi khó chịu, nhìn hắn, đúng là tên điên phiền phức bây giờ cô làm gì cũng phải dò xét, báo cáo xin phép hắn? Uyên Khanh vùng vẫy đẩy hắn ra.
"Tôi thấy người nên đề phòng nhất là anh đó Minh Khang? Đừng bám theo tôi nữa"
Uyên Khanh phũ phàng lạnh giọng nói lớn, dứt lời cô ngoảnh mặt quay người bước đi Minh Khang lập tức nhanh chân chạy lên chặn trước
"Để tôi đưa em đi, mấy chuyện này em không rành đâu"
"Không cần"
"Yên tâm tôi hứa không làm gì hết"
Giọng điệu, nét mặt hiền lành, xem bộ hắn nói thật, Uyên Khanh im lặng tạm gật đầu đồng ý, dù sao thì tối khuya như này cũng khó mà gọi taxi.
Minh Khang nắm tay Uyên Khanh dẫn xuống hầm lấy xe, cô có chút ngờ ngợ, đôi mắt đảo liên tục nhìn khắp nơi, chẳng phải bị lấy lại toàn bộ tiền và phương tiện rồi hả sao còn đưa cô xuống đây làm gì, Uyên Khanh quay mặt sang định hỏi thì hắn thở sâu nói trước.
"Biết em muốn hỏi gì"
"Không cần phải thắc mắc những chuyện vớ vẩn, 19 tuổi tôi đã thay ba trở thành CEO tiếp quản công ty hàng đầu thế giới"
"Đến nay đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-yeu-co-ay/906593/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.