"Bọn con ngủ với nhau, mẹ muốn biết sau đó diễn ra những gì không..."
"Thôi thôi, đủ rồi anh mau ra ngoài đi"
"Con tưởng mẹ muốn biết ngọn ngành mọi chuyện chứ"
Bà Cẩm ngài ngại đỏ mặt nhìn hắn xua tay đuổi ra, đến cái vấn đề tế nhị này Minh Khang còn muốn nói không ngượng miệng sao? Hắn bước đến thở sâu, nhẹ giọng nói
"Hiện tại đã có tim phù hợp, mẹ hãy đồng ý làm phẫu thuật đi"
"Mẹ phải mạnh khỏe thì mới có sức đánh chửi được con"
"Tôi việc gì phải phí thời gian đánh anh"
Bà Cẩm lạnh giọng nói, xem ra cú sốc hắn khiến đứa bé mất đi đã làm cho bà kịch liệt kiên quyết từ mặt, hắn cúi xuống nặng trĩu ở đáy lòng, hối hận lắm có lỗi với bà lắm nhưng không biết phải làm sao, bà Cẩm liếc nhìn một cái rồi phất lờ bảo nhỏ Uyên Khanh.
"Tiễn Khách, bác muốn nghỉ ngơi"
Uyên Khanh nhẹ nhàng hơi khom lưng gật đầu dạ rồi sải bước tiến lại chỗ Minh Khang kéo tay hắn ra ngoài.
"Đi thôi"
Hắn lặng thinh trên gương mặt điển trai có chút buồn vương vấn, hắn nhã nhặn cúi đầu chào bà Cẩm trước khi quay người rời khỏi phòng bệnh. Ra đến ngoài hành lang hắn dừng chân, giọng trầm cất lên, điệu bộ khẩn cầu cô. Truyện Tổng Tài
"Mong em khuyên nhủ được mẹ bằng lòng làm phẫu thuật"
"Anh không cần phải nhắc, tôi sẽ khuyên bác"
"Cảm ơn em"
Minh Khang dịu dàng đằm thắm nắm hai bàn tay cô mỉm cười hiền lành, Uyên Khanh rùng mình nổi hết da gà, rợn người trước hành động như thế, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-yeu-co-ay/906592/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.