"Chẳng phải cô muốn về với tình nhân cũ của cô lắm sao? Đêm nay tôi sẽ giúp cô nhanh chóng thực hiện ý nguyện" 
"Đã đến lúc cô nên hoàn thiện nghĩa vụ sinh con cho tôi" 
Dứt lời Minh Khanh cúi xuống như hổ đói liền gặm nhấm bờ vai của cô, Uyên Khanh trợn mắt, cô bất giác run người sợ hãi, cơ thể hiện tại của cô chưa thể làm chuyện ấy, huống hồ cô mới vừa bị sốt xong, Minh Khang có nôn nóng thì cũng lựa chọn thời gian chứ. 
Uyên Khanh la lên giẫy giụa không ngừng chống cự kịch liệt. 
"Minh Khanh? Anh buông tôi ra, bây giờ không thể" 
"Anh điên rồi sao? Buông tôi ra, tôi không muốn" 
Hắn không thèm quan tâm, mặc sức cô vùng vẫy, hắn càng mạnh tay giữ lấy, siết chặt cơ thể của cô dưới thân, Uyên Khanh nhăn mặt, cảm nhận rất rõ vết đau rát dưới vai, thoang thoảng mùi tanh của máu 
Uyên Khanh chịu đựng không nổi, vùng lên cắn ngược lại cánh tay hắn, khiến Minh Khanh đau thót vội buông, Uyên Khanh đẩy người hắn, cô không suy nghĩ liền giơ tay lên tát thẳng vào mặt hắn, Uyên Khanh ngồi dậy co rúm vào một góc. 
Cô nhìn hắn, quả thật hắn mất trí rồi, nét mặt hắn bỗng chốc chuyển sắc, gân xanh nổi lên giữa hai bên thái dương, hắn nghiến răng trong sự giận dữ, Uyên Khanh càng sợ, cô không biết vì sao mình lại có dũng khí đánh hắn? 
Nhưng cô cũng không thể yếu đuối để hắn muốn làm gì thì làm được. Đôi mắt lưng chừng đỏ ngầu, hắn liếc qua cô, đầu lưỡi đưa ra liếm một chút máu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-yeu-co-ay/906566/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.