Thịnh Nhan Tuyền sinh là vào một ngày trời mưa tầm tả.
Thời tiết ở Sài thành quả thật có thể dùng từ nắng mưa thất thường để hình dung. Chẳng ai nghĩ tháng này rồi mà nó còn có thể đổ xuống một cơn mưa như thế.
Thời điểm cô đau bụng là buổi chiều tầm bốn giờ. Lúc đó người đàn ông còn đang ở công ty chưa có tan tầm.
Đợi hắn xuyên qua màn mưa chạy đến thì cô đã được đẩy vào phòng sinh.
Cô sinh mà Khương gia huy động rất nhiều người đến. Nhà họ từ ba mẹ Khương, ông nội Khương lúc đó vừa hay mới đến thăm cô, Khương Minh đều có mặt. Còn cả Khương nhị cô, Khương tam cô cùng em họ của Khương Tình cũng đến. Một đám người đứng ngoài phòng sinh, trận thế cũng đồ sộ lắm.
Chỉ là không ai kịp cản Khương đại tổng tài va mặt vào cửa phòng sinh.
"Anh! Anh! Anh đừng gấp chớ!"
Khương Minh vội kéo lại Khương Tình đang dán mặt lên cửa sau khi tung vào nó một cái vì không kịp thắng.
"Con chạy gì dữ thần vậy!?"
Khương mẹ cũng sợ hết hồn à.
Nhưng mà sợ nhất là sợ hắn tông thẳng vào bên trong, lại ảnh hưởng con dâu bà đang sinh thì khổ.
"Em ấy vào bao lâu rồi?"
Khương Tình hơi thở gấp hỏi.
"Mới có chục phút thôi. Mà con có vượt đèn đỏ không thế?"
Khương cha ngờ vực nhìn hắn.
Khương Tình không có trả lời ông mà tiếp tục dán mặt lên cửa. Làm như hắn có thể thấy cái gì vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/3313168/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.