Nhưng khi cô muốn nhúc nhích thì thầy lại khàn giọng ngăn cản, còn đem cô ôm chặt. Mười ngón tay của họ khẽ đan xen rồi bị thầy ấy cưỡng ép phủ kín cái nơi đang nhô cao đầy sắc tình kia. Có một khắc cô nghĩ rằng vật to lớn kia đang chạm vào, thậm chí là tiếp xúc thân mật với bánh bao nhỏ đang lớn của họ. Ý nghĩ này khiến cô không nhịn được mà đỏ mắt, nói không rõ được cảm xúc trong lòng.
"Thầy làm gì vậy..."
Rốt cuộc cô vẫn hỏi ra miệng.
"Ừm... Như vậy đi ngủ thôi." Giọng thầy có vẻ rầu rĩ.
"..."
Còn cô thì choáng váng.
Gì?
Gì mà để như vậy đi ngủ thôi???
"Thầy nói giỡn hả?"
Cô nhéo nhéo khóe miệng không rõ là đang muốn cười hay muốn khóc của mình mà cố tình nghiêm chỉnh hỏi lại.
"Không giỡn. Tôi muốn để vậy đi ngủ, không được sao?" Hắn vừa nói vừa dụi dụi vào sau gáy cô. Bên trong không khí bỗng nhiên có chút hương vị chó Husky làm nũng đang không ngừng bốc lên khiến cô ngây dại.
"..."
Thầy thèm đến điên rồi hả?
"Ừm."
"..."
"Không cho cười."
"Há há há!!"
"..."
Nếu không phải sợ cô sặc, hắn nhất định sẽ bụm miệng cái cô gái nhỏ này lại.
Dám cười hắn.
Hắn nghĩ, thân lại động. Vật lớn kia liền hơi mài lên thành thịt non mềm của cô.
"A! Thầy đừng động!"
"Hừ! Cho em cười tôi."
"..."
Cô khựng lại, sau đó vẫn cười một hồi nữa mới ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/3311203/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.