Thịnh Nhan Tuyền thầm than. Nếu cô thật sự mang thai, lúc đó có lẽ cái thai còn chưa đến ba tháng. Ba tháng đầu là thời điểm nguy hiểm cao, có thể dễ dàng sảy thai, thầy không cho cô đi là hợp lý thôi chứ chưa nói đến khả năng thầy còn có thể bắt cô nghỉ học ngay bây giờ. Mặc dù chỉ còn không đến nửa tháng là cô có thể thi cuối kỳ, có thể bắt đầu nghỉ hè. Chắc chắn cô sẽ không đồng ý, sống chết gì cũng phải đi thi. Nhưng đi khảo sát... Cả cô cũng cảm thấy không ổn. Cho dù cô không mong đứa nhỏ đến lúc này nhưng không phải là cô ghét nó, muốn bỏ nó. Cô cũng phải nghĩ cho nó.
Cô cũng không đến mức nhất định phải đi. Cô có thể bảo lưu nó lại để năm sau đi. Cô chỉ là muốn thử...
Nhìn vẻ mặt thầy trầm ngâm lại quật cường, cô vừa muốn cười vừa thấy tức. Cho nên cô liền làm mình làm mẩy: "Thầy không nói lý do thì đừng hòng ngăn cản em."
"Em không những đi mà đi xong em còn về quê nữa."
"..."
Về quê? Nghĩ cũng đừng nghĩ!
"Ưm..."
Thịnh Nhan Tuyền nhìn người đàn ông thẹn quá hóa giận đè cô ra hôn mà tức xì khói. Cô liều mạng cắn mạnh vào lưỡi thầy một cái cho bỏ ghét, nhưng sau đó vẫn bị thầy trêu chọc cho nhũn ra, thở hổn hển không ngừng.
"Em chưa thấy ai bá đạo như thầy hết!"
Giọng cô bởi vì vừa bị hôn đến mềm oặt mà nghe vào vừa nhu vừa kích thích chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/3305044/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.