Vội vàng nép vào một góc, hai người hồi hộp lắng nghe động tĩnh bên ngoài: "Ủa kỳ lạ, mới vừa nghe tiếng ai nói chuyện mà."
"Mày nghe nhầm thì có!"
"Chắc vậy."
Sau đó tiếng nói xa dần, cũng mang đi tiếng tim đập dồn dập của hai người họ. Nhưng đồng thời nó cũng khiến hai con người trong lòng đồng thời dâng lên cảm giác hưng phấn đầy kích thích vì sự vụng trộm cấm kỵ này. Cho nên lúc Trịnh Hòa kiềm lòng không đậu hôn lên má Ninh Tố Ngọc một cái cô nàng cũng không tránh mà chỉ tỏ ra ngượng ngùng cúi đầu không dám nhìn hắn.
"Em đừng lo, sẽ không có chuyện gì đâu. Thầy sẽ để hiệu trượng ra mặt ép Khương Tình giải quyết chuyện này. Tôi đã nghe hiệu trưởng nói nếu sự tình bung bét ra có lẽ hắn sẽ bị nhà trường chuyển đi."
"Thật ạ?"
Ninh Tố Ngọc kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn hắn.
"Thật."
Trịnh Hòa chắc chắn nói: "Cho nên em cứ bình tĩnh. Em chỉ là người bị hại thôi, đừng sợ."
Hắn vừa nói vừa thừa cơ ôm Ninh Tố Ngọc vào lòng. Ninh Tố Ngọc cũng không né tránh, còn nhỏ giọng nhu thuận ừm một tiếng.
Chuyển đi cũng tốt, sẽ không còn ai dạy Thịnh Nhan Tuyền, cho cô ta sự nổi bật nữa. Ninh Tố Ngọc ác ý nghĩ, nhưng người đang ôm cô ta lại không biết. Hắn cũng không biết người hắn nâng nui một ngày nào đó sẽ vì tương lai tốt đẹp mà đá hắn đi, hãm hại hắn đến không có đường sống.
Kết quả họ chờ đợi cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748865/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.