Lúc Khương Tình ung dung trở lại, nhìn thấy nơi ngã tư đứng một người hắn cũng xém chút là nhảy dựng. Thời điểm nhìn thấy Thịnh Nhan Tuyền hắn không nhịn được cao giọng: "Sao em còn ở đây?"
Thịnh Nhan Tuyền bĩu môi, bao sợ hãi dồn nén thành oán hận trừng về phía hắn. Cô không có trả lời hắn mà nói: "Thầy đừng tiếp tục đưa người nữa."
Khương Tình đối diện với biểu tình điềm tĩnh của cô ba giây thì như than thở lại tràn ngập sự cố chấp nói: "Chỉ vì chuyện đó?"
"Tôi đưa các em về là vì nghĩ cho an toàn của các em. Nếu chỉ vì một chuyện cỏn con như vậy mà không đưa các em về... Tôi không phải người như vậy. Hơn nữa, em nghĩ tôi không đưa tiếp thì chuyện này sẽ được giải quyết sao? Người ta sẽ cho rằng tôi chột dạ."
Khương Tình lắc đầu nhìn cô trần thuật một vấn đề mà cả hai đều hiểu rất rõ.
Quả nhiên nhìn thấy Thịnh Nhan Tuyền im lặng.
Thịnh Nhan Tuyền làm sao không biết hắn nói đúng. Nhưng mà...
"Nhưng cứ thế này thì..."
"Em đừng lo cho tôi nữa. Mau về đi."
Khương Tình cười nhìn cô, đôi mắt đều là dịu dàng đến chính hắn cũng không hay. Ngẫm lại biểu hiện của Ninh Tố Ngọc lúc nãy cùng với thái độ của Thịnh Nhan Tuyền lúc này, hắn lần đầu... À không, không phải lần đầu cảm thấy hai người này thật sự là không giống nhau. Một người thẳng thắn mạnh mẽ, một người lại yếu đuối nhát gan sợ nọ sợ kia, làm sao lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748863/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.