Thắc mắc này không chỉ mình Đào Thục Liên có, nhưng ai cũng im lặng nhìn xem Ninh Tố Ngọc sẽ nói thế nào. Nếu đến cả bạn thân là Thịnh Nhan Tuyền hỏi mà Ninh Tố Ngọc còn không nói nữa thì...
"Nhan Tuyền..."
"Rất khó nói sao?"
Thịnh Nhan Tuyền bình thản nhìn cô lập lại lần nữa.
Ninh Tố Ngọc đối diện với đôi mắt không tạp chất nhưng giống như nhìn thấu được tất cả kia thì vô thức run lên, bất giác cắn môi không nói lời nào.
"Chẳng lẽ cậu muốn đẩy thầy ấy vào chỗ thiên lý bất dung?"
"Không..." Ninh Tố Ngọc đau khổ lắc đầu nhưng Thịnh Nhan Tuyền không muốn nghe cô nói nhảm nữa.
"Cậu một ngàn câu "không phải" chính là đang dồn thầy vào cái ngưỡng có trăm cái miệng cũng không xóa được vết bẩn này. Chẳng lẽ cái thứ cậu gìn giữ trong lòng còn lớn hơn cả công ơn của thầy sao?"
"Mình không có!" Ninh Tố Ngọc như bị dồn ép mà hét toáng lên. Sắc mặt của Thịnh Nhan Tuyền lại càng lạnh lùng.
"Xùy!"
Đào Thục Liên không nhịn được cười khinh thường một tiếng. Đến lúc này cô không khỏi cảm thấy Ninh Tố Ngọc này đúng là lòng dạ hiểm ác rồi. Chứ cô không tin một người cho dù có yếu đuối đến cỡ nào lại không rõ ràng lúc này nên làm như thế nào mới đúng. Nếu cô ta thật sự thiện lương thì tự nhiên sẽ có cách phản ứng khác mà không phải giả tạo như bạch liên hoa thế này. Chẳng lẽ từ trước đến giờ cô ta toàn diễn thôi? Khắp nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748856/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.