Thịnh Nhan Tuyền bị nhìn đến bối rối. Cô lúng túng lại khiến cho nụ cười còn chưa kịp tắt trên môi có chút e thẹn, ngượng ngùng, tựa như vị ngọt béo bên dưới vị đắng kia vậy. Khiến người say mê, muốn tìm tòi.
"Tôi không biết mấy năm nay các em qua lại thế nào, nhưng thông qua cách nói của Tố Ngọc tôi biết hai em cũng không thường tiếp xúc với nhau. Nếu không thì khi tôi hỏi em ấy về em Tố Ngọc cũng không đến mức không nói được bao nhiêu thứ có ý nghĩa."
Lời này khiến Thịnh Nhan Tuyền giật mình thật sự. Cho nên cô không kịp nghĩ ngợi đã giương mắt lên nhìn thầy ấy. Lúc chạm vào đôi mắt thầy ấy, không gian giống như lắng đọng, khiến lòng cô bất giác trầm tĩnh xuống. Cô bỗng chốc liền tiếp thu hoàn toàn những lời thấy ấy nói.
Quả thật, cô cho rằng cô đã đoán được ít nhiều, có gì phải ngạc nhiên như vậy.
"Em cũng đoán được chút chút."
"Cái gì?"
Khương Tình thản nhiên hỏi.
Thịnh Nhan Tuyền nhìn hắn, đặng nói: "Đoán được thầy có thông qua cậu ấy để tìm em."
Khương Tình nhìn cô không nói gì. Thịnh Nhan Tuyền lại không muốn chơi trò đoán đố với hắn nữa nên liền nói: "Không phải thầy nói thích em sớm như vậy sao? Nếu không phải là nói dối, vậy thầy chắc chắn sẽ tìm em."
"Cậu ấy đã nói gì với thầy? Trong suốt thời gian qua."
Không hiểu sao trong lòng cô có một ý nghĩ táo bạo không ngừng dâng trào lại khiến cô không dám tin.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748803/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.