Tiêu Sở Lam muốn gọi điện thoại cho Trạch Vũ, xin anh ta cho phép mình trở về nhà với ba mẹ.
“Alo, Trạch Vũ anh có đó không?”
“Anh ấy đang tắm ạ.”
Đầu dây bên kia truyền tới, là giọng của Sở Du.
“À… vậy em có thể nói anh ấy chị về nhà mẹ được không?”
“Vâng… nhưng sao chị lại phải báo cáo chuyện đó cho anh ấy thế ạ? Hai người có quan hệ gì…”
“Ừm… không có gì đâu.”
Sở Lam chần chừ, cô nói sai rồi, cô ấy không biết quan hệ của hai người bọn họ, bây giờ lại nói những lời mờ ám như thế… Cô sợ Sở Du sẽ nghi ngờ, vội vàng nghĩ ra biện pháp để né tránh:
“Anh ấy nói với chị rằng anh ấy có chai rượu rất ngon muốn mời ba chị, chị lấy được rồi nên muốn báo cho anh ấy một tiếng thôi.”
“Vâng… ra là thế. Em còn nghĩ… Thôi, em sẽ nói ngay với anh ấy khi mà anh ấy tắm xong ạ.”
“…”
“Ừm.”
Tiêu Sở Lam chủ động tắt máy, đặt úp điện thoại lên bàn.
Cô cầm túi xách, định sẽ trở về nhà mẹ của mình trong hôm nay, kể từ sinh nhật cô cho tới nay đã được một tuần rồi, Trạch Vũ cũng không về nhà trong một tuần này, để cô ở nhà một mình thực sự rất nhàm chán.
Dù sao Trạch Vũ cũng không muốn quản cô, vậy việc cô trở về nhà cũng không quá đáng nhỉ?
Nghĩ rằng anh đang vui vẻ ở với Sở Du, Tiêu Sở Lam cũng không nghĩ thêm gì nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-the-nguoi-anh-yeu-khong-phai-toi-/3438063/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.