Loại chuyện giày vò này không ngay lập tức kết thúc. Thậm chí nó còn càng trở nên quá quắt hơn…
Trạch Vũ dồn mọi tức giận lên trên người Tiêu Sở Lam, hắn không đánh, nhưng lại không để cho cô nghỉ ngơi một giây nào.
Tiêu Sở Lam bị tha từ nơi này đến nơi khác, từ phòng ngủ, phòng tắm, phòng bếp, hầu như là mọi ngóc ngách trong nhà, hắn thiếu điều muốn đem cô ra ngoài chơi trước mặt người khác.
Cô xác còn, hồn không, mặc kệ hắn giày vò thế nào, tiếp tục nhẫn nhịn chịu đựng.
Khi đã quen thì cô không còn đau nữa, ngay cả phản ứng cơ thể cũng lười thể hiện, Trạch Vũ làm quá sức chịu đựng của cô, nhưng cô biết hắn có làm đến bao nhiêu lần, hắn sẽ không để cô chết vì quá sức đâu.
Trạch Vũ muốn cô sống hơn bất kỳ ai, cô phải sống hắn mới có thể giày vò cô cả đời.
Chỉ cần còn tờ giấy hôn thú, mọi hành vi hắn làm với cô đều có thể cho là hợp pháp, chỉ cần cô không khởi đơn kiện.
Chỉ cần cô im lặng chịu đựng, thì bạo hành tìиɧ ɖu͙© cũng trở thành những hành động yêu thương chính đáng.
Trạch Vũ hôn cô, đây cũng là hành động yêu đương sao?
Trên người Tiêu Sở Lam đầy những vết tích ám muội, hắn bế cô đi, lần này hắn lại đem cô tới đâu, cô cũng không còn sức để đoán nữa.
Trạch Vũ nhìn cô với con ngươi đen láy, cô nằm trong lòng hắn, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn lại.
Trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-the-nguoi-anh-yeu-khong-phai-toi-/3438056/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.