Tiêu Sở Lam giằng ra, không muốn thỏa hiệp, những điều đáng sợ tiếp theo đến với cô thậm chí còn đáng sợ hơn chuyện cô gặp phải ban tối rất nhiều.
Không còn thuần túy là bị đau nữa, cảm giác nhức nhối trào ra từ gan phổi khiến cô không tài nào yên thân được.
Ruột gan nhộn nhạo tim đau thắt, sự chống chế vô nghĩa và cả những giọt nước mắt không đành lòng.
Mỗi một giây cô gượng dậy cố gắng thoát ra, lại bị giằng lại kéo xuống. Trạch Vũ không nghe lời cô cầu xin khẩn khoản, hắn xé toạc quần áo cô, mặc kệ xem vết thương mấy ngày nay do hắn đem tới thế nào kia mà thỏa sức trêu nghịch cơ thể cô, khiến cô cảm thấy kinh tởm bản thân đến tận cùng.
Tiêu Sở Lam trong lúc tức giận, ra tay không biết nặng nhẹ tát thẳng vào mặt anh một cái, máu từ lòng bàn tay và mùi thuốc sát trùng vẫn còn, dính đỏ hết một vùng má của anh.
Trạch Vũ ngây người, Tiêu Sở Lam nhanh chóng bò ra.
Nhưng cô liệu có thoát được?
Không, hoàn toàn không.
Trạch Vũ như ngửi thấy mùi máu tanh mà phần cầm thú trong con người anh trỗi dậy, khuôn mặt ê vì bị đánh của anh khiến hành động của anh cẩn mật hơn nhiều lần, chú tâm hơn nhiều lần.
Khiến cho cô tiếp theo không có cơ hội phản kháng, càng không thể trốn chạy.
Tiêu Sở Lam không thoát khỏi cơn thịnh nộ, bị Trạch Vũ nắm tóc giật mạnh, ép cô úp người xuống, sau đó thô bạo thúc mạnh vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-the-nguoi-anh-yeu-khong-phai-toi-/3438051/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.