Phương Thành lại liếc qua hai hàng chữ ấy, sau đó ngầng đầu nhìn đồng hồ treo tường, cũng không còn sớm nữa,đến giờ tan tầm rồi.
Anh tháo găng tay cao su xuống rồi làm vệ sinh giống thường ngày.Đến phòng nghỉ,anh cởi áo khoác trắng ra,cẩn thận móc vào mắc áo rồi treo lên giá.
"A Thành." Một người đàn ông trung niên tóc mai hơi bạc, tuổi tác đã cao đi từ ngoài cửa vào.
Phương Thành ra khỏi phòng nghỉ, anh điềm đạm chào: “Chú Từ."
Người đàn ông Phương Thành gọi là “Chú Từ" là quản gia Từ Kiến của nhà họ Phương.
"Chú Từ, sao chú lại tới đây?" Phương Thành mặc áo khoác xám rồi quàng khăn len họa tiết bàn cờ.
"A Thành,lão phu nhân kêu hôm nay cháu về nhà một chuyến." Từ Kiến giải thích.
Phương Thành cụp mắt suy nghĩ một thoáng rồi gật đầu, giọng anh trầm khàn: “Vâng."
Phương Thành mặt vô cảm ngồi ở ghế sau, chiếc ô tô màu đen chở anh đi đến biệt thự nhà họ Phương quen thuộc.Sau khi xuống xe, anh đứng trước cửa biệt thự, ánh mắt u ám cất bước đi vào.
Xuyên qua hành lang được treo đầy những bức tranh đắt đỏ, anh nghe thấy có tiếng nói chuyện truyền đến từ sảnh kín, người hầu trẻ ở cửa sảnh kín thấy anh liền cúi chào, sau đó nói vào bên trong: “Lão phunhân, đại thiếu gia về rồi."
Vu Đồng nghe thấy người hầu trẻ nói vậy, ánh mắt cũng tiện đà nhìn về phía cửa.
Lão phu nhân liếc nhìn Vu Đồng, sau đó nói với người hầu đứng ngoài cửa: “Mau kêu A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-so-cot/2458181/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.