chú ý: Chương này có cảnh hôn và H, mụ Cá đã cố gắng hết sức, thực ra đoạn cuối chỉ là hôn thôi chứ không có tình tiết gì, bỏ cũng k ảnh hưởng Phương Thành xách đồ mởcửa, vừa mới vào nhà rồi đóng cửa lại, Vu Đồng đã chạy từ phòng ra nhanh như tên bắn.
Cô nhào vào người anh,
Phương Thành đành giơ hai tay lên cao, sợ nước tôm tươi dính vào người cô.
Anh cúi đầu, dùng cằm day day đầu cô, bật cười: "Em làm gì vậy?"
"Ngửi xem anh đi làm gì."
"Vậy em ngửi được gì rồi?"
Vu Đồng lùi lại một bước, quan sát anh từ trên xuống dưới với dáng vẻ như Sherlock Holmes: "Anh đi chợ mua đồ ăn...!ừm...!trước khi đi chợ còn đi uống trà hả?"
Trên người Phương Thành có hương trà thoang thoảng, người khác có thể không nhận ra nhưng cô thì rất thính.
Vu Đồng khịt mũi, đúng vậy, bây giờ mũi cô rất thính.
Phương Thành nấu cơm trong phòng bếp kiểu mở, Vu Đồng tắt ti vi, cầm điện thoại đi đến bàn ăn, ngồi xuống một cách rất tự nhiên.
Cô khoanh hai tay đặt trên bàn rồi đặt cằm lên trên, chăm chú xem bộ phim truyền hình đang bật trên điện thoại, suy luận tình tiết điều tra.
"Phương Thành, anh nói xem tại sao bọn họ lại không tìm được hung thủ nhỉ? Rành rành như thế cơ mà."
"Bởi vì em có góc nhìn của Thượng Đế."
"Ừm..." Có lí.
Phương Thành liếc nhìn Vu Đồng đang mải mê xem phim, anh sai cô: “Vu Đồng, lại đây lấy chiếc túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-so-cot/2458085/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.