"Ý của sư phụ là gì? Sư phụ đã hiểu ra được điều gì rồi?”
Tôi đang cảm thấy khốn khổ bởi vấn đề này. Giờ thấy ông Tôn có manh mối thì tôi lập tức truy vấn.
Thế nhưng ông Tôn cứ như sực nhớ ra chuyện gì đó bèn lập tức đổi đề tài.
“Đây đã là nhà của cậu thì tôi sẽ giúp cậu sửa sang và sau đó chúng ta có thể chuyển vào đây ở, vừa hay phòng trọ của tôi cũng sắp tới hạn rồi”.
Ông Tôn thay đổi sắc mặt, xắn ống tay với vẻ vui mừng.
“Tôi cũng không cần phải xử lý sát trận tà khí mẹ con này, vì đi vào trong căn phòng chính là môn thần”.
Ông Tôn càng nói càng hăng say, rồi đi khắp phòng, lên kế hoạch xem nên đặt đồ đạc ở những đâu.
Thấy ông ấy né tránh không nhắc tới vấn đề về nơi mình sinh ra, tôi bỗng cảm thấy tức tối. Thế là tôi bước tới chộp tay ông ấy.
“Ông Tôn, tôi tin tưởng ông như vậy, lẽ nào ông định giấu cả tôi sao?”
Những người xung quanh đều biết. Chỉ mình tôi là không. Cảm giác bị người khác che mắt thật tệ hại.
Thấy tôi tức giận, ông Tôn cũng không vội. Ông ấy chỉ kéo tay tôi ra.
“Đồ đệ, tôi đã nhận cậu làm đồ đệ thì đương nhiên sẽ làm tròn trách nhiệm của một người làm thầy. Có những chuyện có thể nói, có những chuyện thì không thể. Ý trời khó đoán, nếu như để lộ thiên cơ thì cả hai chúng ta có khi đều sẽ chết ở đây mất. Nếu như vậy, thì cậu có còn muốn biết nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143830/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.