Lúc chiều tà thì Lý Phi đến
Vẫn là tiệm vịt quay đó, nhưng lần này đổi lại là tôi mời cô ấy.
Lúc ăn cơm tôi rút 5 nghìn tệ được bọc cẩn thận bằng giấy đỏ từ trong túi ra. Rồi để lên trên bàn
“Đây là gì thế?” Lý Phi ngạc nhiên.
“Tiền mà tớ mượn cậu” tôi nhìn cô cấy: “Tớ đã nói sẽ trả cậu gấp đôi.”
“Tớ đã nói cần cậu trả lại sao?”
“Cậu không nói, nhưng tớ phải trả” tôi đẩy số tiền đến trước mặt cô ấy: “Cất vào đi.”
“Tớ không muốn!” cô ấy lắc đầu.
“Huynh đệ thân thiết tính toán rạch ròi, nếu cậu muốn như này thì về sau trước mặt cậu tớ không ngẩng nổi đầu lên đâu.”
“Nghiêm trọng thế à?”
“Đương nhiên!” tôi chân thành.
Cô ấy nghĩ một lúc: “Được rồi, nhưng mà nhiều quá.”
Cô ấy lại đẩy tiền về phía tôi: “Không cần lấy lãi,hơn nữa tớ không phải cho vay nặng lãi, trả tiền vốn cho tớ là được rồi.”
“Nam nhân nói là làm” tôi lại đẩy về phía cô ấy: “Cất vào đi, đẩy đi đẩy lại như thế thật chẳng ra sao.”
Lý Phi bất lực, đành cầm lấy cất vào túi của mình.
“Cậu có biết không? Các bạn đều cảm thấy cậu là một người kỳ quái” cô ấy nói: “Thời đại này rồi còn ai không chơi wechat? Ai còn dùng tiền mặt? Cậu không giống người khác, bây giờ ngay cả wechat cũng không có.”
“Tớ không giống cậu, tớ phải ăn dùng tiết kiệm.”
“Tiết kiệm được bao nhiêu chứ?”
Tôi cười nhạt: “Ăn đi.”
Lý Phi nhìn tôi sâu xa, rồi cuốn lấy thịt vịt bỏ vào đĩa của tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-thieu-nien/3906956/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.