Xế chiều mưa đã tạnh và tôi cũng về được đến nhà.
Sau khi tỉnh dậy , tôi ra sức véo lấy mặt mình, vươn vai một một cái, cầm lấy túi của mình rồi mở cửa bước xuống xe.
Bầu không khí sau mưa rất tươi mới và vô cùng dễ chịu.
Đường Tư Giai cũng xuống xe : “ Thầy ơi, tôi nên làm gì tiếp theo?”
“ Quay về ngủ một giấc, buổi tối chờ điện thoại của tôi” tôi đáp.
“Vâng’’ chị gật gật đầu.
Tôi bước đến cửa định đi lên lầu thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Đường Tư Giai reo lên.
Đường Tư Giai cầm lên xem, đôi mắt lóe sáng, gọi giật tôi : “ Thầy ơi! Mẹ tôi tỉnh lại rồi! Là bà ấy gọi điện cho tôi!”
Tôi cười nhạt, gật đầu rồi quay người đi lên lầu.
Vào đến phòng tôi tìm một mảnh vải màu đỏ, lấy trấn vật từ trong túi ra rồi dùng mảnh vải đỏ đó bọc lại cẩn thận.
Tiếp đó tôi đợi, đợi kẻ tu luyện đến tìm tôi.
Trấn yểm là con dao hai lưỡi, dùng nó để hại người rất nguy hiểm, và khi nó cắn trả lại chủ nhân thì càng trở nên ghê gớm. Một khi trấn vật bị đào lên, lập tức sẽ gây ra chuyện cắn trả lại chủ. Hơn nữa , tôi còn phong ấn con quỷ nhỏ áo đỏ đó vào trong đây , như vậy sự cắn trả sẽ ghê gớm gấp bội. Kẻ tu luyện đó đã hứa tế máu cho quỷ nữ, bây giờ nó không nuốt được linh hồn của mẹ Đường Tư Giai vì thế sự oán hận thấu trời xanh của nó đã hóa thành tà khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-thieu-nien/3906926/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.