“Bà ấy bị người ta bịp rồi” tôi nói : “ Hồi nhỏ tôi từng nghe ông nội kể, trong ngành đồ cổ có một nhóm người chuyên đi lừa bịp như vậy. Bọn họ dùng hàng thật để nhử mồi, sau đó đổi trắng thay đen. Vì thủ pháp cao minh nên có thể khiến người ta chẳng hề đề phòng.”
“Đúng vậy” chị bất lực : “ Để mua được bức tranh đó mẹ tôi đã gom tất cả số tiền bà có và toàn bộ cổ phiếu nhưng vẫn không đủ, còn bảo tôi cho bà hai trăm vạn tệ, khổ sở lắm mới gom đủ 20 triệu Nhân dân tệ. Lúc đó tôi đang ở nước ngoài , sợ bà bị lừa nên tôi đã ra sức khuyên bà, nhưng bà hoàn toàn không nghe tôi. Bà nói bà đã tìm được chuyên gia có uy tín , hơn nữa quan hệ giữa tôi và bà chị đó rất tốt , nên sẽ không có chuyện lừa bà đâu. Nhưng cuối cùng vẫn bị người ta lừa....”
“Thế nên tình hình tài chính của chị cũng gặp khó khăn ?” tôi nhìn chị
Chị biết giấu không nổi tôi , mặt ửng hồng : “Thời gian gần đây cũng tiêu tốn mười mấy vạn để tìm người đuổi tà cho mẹ tôi, thực sự bây giờ có chút eo hẹp , nếu không tôi không chỉ gửi thầy mười vạn tệ....”
Tôi cười nhạt, trong lòng thầm nghĩ mười vạn tế đó đâu có phải ít.
Nhưng tôi không thể nói ra lời này.
“Thầy ơi, tại sao thầy nhận ra mẹ tôi bị lừa?” chị hỏi.
“Bởi vì trấn vật đó” tôi nói : “ Trấn vật đó có tướng Cấn Thổ, gặp Tốn Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-thieu-nien/3906925/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.