Anh đặt cô ngồi lên đùi, nhẹ nhàng mặc vào cho cô 1 chiếc quần lót trắng ren nhẹ nhàng, lớp vải có hơi mỏng khiến anh vẫn nhìn thấu được hoa ngu**t hồng nộn. Tuệ Mẫn lấy tay che lại, nhăn mặt:
- Nào
Anh véo lấy cánh mũi của cô, rồi bế xuống nhà ăn sáng. May sao hôm nay chủ nhật, Tuệ Mẫn không với anh không cần đến trường. Sáng nay ăn phở. Anh đặt cô trong vòng tay, chăm bón như đứa trẻ. Cô thấy hơi kì, nhưng kệ, no bụng là được. 1 lúc sau, khi cái bụng nhỏ của cô đã thỏa mãn, cô nói:
- Ngon
Mạc Phong lên tiếng:
- Tôi nấu đấy
Cô xanh mặt lại:
- Hơ...rút lại lời
Mạc Phong cắn vào xương quai của cô, Tuệ Mẫn hét lơn:
- Đùa...ngon mà
Hai người hạnh phúc nhìn nhau. Cô hỏi:
\- Anh không ăn sao?
Mạc Phong nghiêm túc nói:
\- Tôi ăn món khác
Tuệ Mẫn tò mò. Anh nói:
\- Ăn em
Tuệ Mẫn nghe vậy thì đỏ mặt, đứng dậy. Cô nói:
\- Em...em muốn ra ngoài
Anh chỉ hướng ra vườn hoa, cô chạy thật nhanh ra, còn anh thì ung dung theo sau. Tuệ Mẫn chạy ra vườn hoa, trầm trồ. Nơi đây đều là các loại hoa quý, được chăm sóc cẩn thận. Cô vui chơi thỏa thích. Còn anh, Mạc Phong, anh đi đến nơi trồng hoa tulip tím, ngắt 1 bông đưa lên ngửi. Vẻ mặt anh trầm tư, thoáng buồn. Năm ấy, cô ấy cũng vui chơi cùng anh ngay tại vườn hoa, cùng anh nô đùa hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-la-thu/2784008/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.