(Tặng bạn: NguynYuusin, HuNghiKhu, thienngoc2515, trieubaoan, YnNhiNguyn185, piccal, linh_an10x, Chi0309, makhasuhuynh, Mmtrai, Pu_Baekie, VBchNga, ThuNgn878, CmTrang3, Natalie267, yuu_mika_kagamine, ChanMmss, linh_bao_boi, NhiHunhHong, khongtontai_121120, saocochu, Anna_Byul, withjs123, ginnguyen_exol, lydung2811, phamthimaianh, Vy_Chick, ykinaluby1803. Chúc mừng các bạn)
Tính từ ngày Hà Lam đi sang Tokyo thì cũng đã ba tháng trôi qua, cũng từ ngày đó cô cũng thể liên lạc với Hà Lam. Lâu lâu Hà Lam gửi email về cũng chỉ nói qua loa rằng mình tìm người và đã gặp được, hỏi ai thì cô chỉ nhận được sự im lặng.
Ba mẹ Hà Lam cũng đã đến hỏi cô rằng có phải cô gián tiếp giúp Hà Lam sang Tokyo hay không, nhớ lại cuộc trò chuyện hôm đó, cô thật sự không hiểu họ muốn ám chỉ ai. Cũng từ ngày đó, Dạ Phong như bốc hơi biến mất một cách lạ lùng.
“Anh con đi công tác”
Đó là toàn bộ những gì cô biết, mọi người giống như đang giấu cô chuyện gì đó.
“Dạ Nguyệt, có phải con đã đưa Hà Lam sang Tokyo không?” Mẹ Hà Lam rất căng thẳng, cô nắm bàn tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay đau điếng, khó khăn cô gật đầu. Lúc đó cô chỉ thấy bà thở dài một tiếng.
“Gia đình bác không muốn nó dính đến người đó, dính dáng đến bọn chúng chỉ có chuốc họa vào thân. Thế mà con bé lại...” Ba Hà Lam lắc đầu buồn bã.
“Nhưng tại sao lại không muốn, người đó là ai ạ?” Cô rất không hiểu họ đang nói cái gì.
“Bọn chúng rất tàn ác, con hãy đi hỏi...Hạo Khang đi! Anh ta sẽ nói cho con biết.”
“Hạo Khang, anh ấy thì liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-yeu-nghiet/2101616/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.