(Tặng bạn: piccal, Nmc986, LinhTakitori7, khongtontai_121120, nganfrance26012001, Hy_hy12. Chúc mừng các bạn, các bạn đã trả lời đúng ý đầu tiên của câu hỏi là Hạo Khang gọi Dạ Nguyệt xuống để làm chuyện mờ ám [cưỡng hôn mình cũng chấp nhận]. Câu hỏi đợt này có vẻ khó quá nhỉ?)
***
Trước khi vào truyện, Du xin chúc các bạn có một mùa tết vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. Ai chưa có người yêu thì mau có, ai có rồi thì mãi hạnh phúc! Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của Du!
HAPPY NEW YEAR!
***
Dạ Nguyệt mang ba lô con gấu đi lang thang qua mấy hành lang, mấy nam sinh khoa khác đi ngang liền huýt sáo trêu ghẹo, cô cũng chẳng quan tâm. Tay cô vẫn liên tục ngắt từng chiếc lá nhỏ, miệng lẩm bẩm nguyền rủa Hạo Khang.
“À, anh gì đó ơi!” Cô với tay gọi một chàng trai đang đứng dựa người vào lang cang, dáng vẻ ngạo mạn, quần áo móc đầy dây xích kêu leng keng. Nghe tiếng người gọi, anh ta quay lại, mắt nheo thành một đường nhìn cô. Một lượt đánh giá cô. Dạ Nguyệt cảm thấy thật khó chịu với cái nhìn đó.
“Muốn gì cô bé?” Anh khẽ nhếch khóe miệng, cô liếm môi một cái rồi mới hỏi.
“Cho tôi hỏi, văn phòng thầy Vương ở đâu?” Thầy Vương, hai tiếng này thốt ra thật khó nghe. Anh ta là một tên yêu nghiệt mới đúng. Xưa nay người đời gọi anh bằng “Vương thiếu” nay lại thêm danh xưng “thầy Vương”, nghe thật buồn nôn a.
Tên dây xích nhìn cô, giống như thể cô đang nói đùa. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-yeu-nghiet/2101615/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.